Diệp Đoạn Hải không thể không nhìn kỹ Lý Thanh Sơn và Tiểu An lần nữa. Trong lúc đại chiến ở núi Hỏa Dung, phần lớn thời gian Lý Thanh Sơn đều liên thủ với Cộng Uyên, Tiểu An vẫn luôn không có ra tay. Mặc dù sự thắng lợi của trận chiến lần này có tác dụng quan trọng nhưng sức mạnh của bản thân hắn cho đến đến hiện tại mới được thể hiện hết ra, khiến người ta không thể không coi trọng.
"Nhưng mà ta còn có một chuyện muốn nhờ, tình hình cụ thể của tối hôm nay hy vọng Diệp Các Chủ không cần tuyên bố ra ngoài, nói không chừng còn phải dùng đến nó để đối phó với những Ma Vương ma quật khác.
"Ngươi cảm thấy ta là người lắm mồm sao?"
Diệp Đoạn Hải sớm đã nhìn ra phương pháp mà Tiểu An thi triển tuyệt đối không phải của Phật môn, hoặc là nói, hai người này đều không hề giống với đệ tử Phật môn. Bọn họ có quá nhiều bí mật không muốn bị người khác biết được. So với việc bị ma dân biết, sợ rằng bọn họ càng không muốn bị thiền viện Thiên Long biết được.
Lý Thanh Sơn mỉm cười nói: