"Ta cũng hy vọng là mình đoán sai, nhưng quy mô của đại trận này hoàn toàn không phải là thứ ma vương có thể vận chuyển, chứ nói gì đến khống chế từ xa. Cách một thế giới, còn bị sự áp chế của pháp tắc trong thiên địa, dù là Ma Đế cũng chưa chắc đã làm được."
Chậu Dung Thụ trên bàn đong đưa chạc cây, huyễn hóa thành một lão giả, tóc và râu màu xanh sẫm quấn vào nhau gần như che phủ toàn bộ gương mặt của hắn. Hắn cất bước đi tới bên cạnh Bắc Việt Vương, đôi mắt thâm thúy màu xanh lục tràn đầy sầu lo.
Đầu tiên Bắc Việt Vương im lặng, sau đó lắc đầu, hắn bật cười nói:
"Nếu thật sự đúng là thế thì tất cả kế hoạch đều không còn ý nghĩa, chỉ có thể nói là người tính không bằng trời tính!"
Pháp tắc thiên địa cũng không phải là tuyệt đối, chỉ cần Cùng Kỳ muốn, đồng ý trả cái giá đắt thì hắn vẫn có thể biến thế giới này thành ma vực. Hơn nữa có một số nhân vật trong truyền thuyết thậm chí có thể mặc kệ pháp tắc thiên địa, tự do đi lại giữa các thế giới.