Lý Thanh Sơn nhướng mày, giương cánh bay vút đi. Cho dù như thế nào đi nữa thì hắn cũng không thể hiểu rõ được sự tính toán Tự Long, cho nên quyết định không thể hao phí quá nhiều sức lực ở đây, vốn dĩ hắn định tập trung hết toàn bộ sức lực, để đánh bại kẻ địch chỉ trong một chiêu duy nhất, nhưng hắn vẫn là đánh giá thấp thủ đoạn của Tự Long.
Tự Long nghiêng người tựa vào bên trên Long ỷ, trong tay nắm một cái la bàn bằng vàng cực kỳ tinh xảo, đó đúng là la bàn trung tâm có thể điều khiển được toàn bộ đại trận.
Trong thiên hạ này ngoại trừ hắn ra, không ai có thể có tốc độ phản ứng và năng lực khống chế nhanh như vậy, có thể điều khiển trận pháp đạt tới tình trạng như thế.
Khi Tự Long đang đối phó với cuộc tấn công của Lý Thanh Sơn, tâm trí hắn được chia thành ba phần, đồng thời chú ý đến vị trí của La Hầu Tiểu Minh và Tiểu An. Nếu họ mạo hiểm để tấn công bất ngờ, vậy hắn sẽ có đủ tự tin để giết bọn họ ở đây. Cho dù huyết thống truyền thừa có mạnh đến đâu thì cũng chỉ là ba lần thiên kiếp mà thôi.
Nhưng điều khiến hắn thất vọng là hai người họ luôn giữ khoảng cách an toàn, không cho hắn cơ hội ra tay.