Còn chưa dứt lời thì chuyện kỳ lạ đã xảy ra, con Địa Sát thú nhỏ vừa bị đạp vỡ đầu ôm chặt chân Lý Thanh Sơn, trên cổ nó mọc thêm một cái đầu mới cắn phập vào đùi hắn.
Mắt Lý Thanh Sơn tối sầm, một bàn chân đầy móng vuốt sắc nhọn đập vào mặt hắn, cùi chỏ hắn hơi nâng lên nhưng chưa kịp tạo tư thế phòng ngữ thì đã bị vuốt nhọn hất bay ra ngoài.
Ầm ầm ầm ! Hắn đâm gãy mấy ngọn măng đá, cả người đập mạnh vào vách đá lớn, chôn vùi trong đống đá vụn.
Nguyễn Dao Trúc hét lên kinh hãi, tuy tu sĩ Nguyên Anh rất mạnh nhưng thân xác con người lại không thể so với Yêu Vương cùng cảnh giới được, đặc biệt là do ảnh hưởng của Nguyên Từ Sơn nên tu sĩ Nguyên Anh càng yếu ớt hơn. Trực diện đỡ một đòn này chỉ sợ xương cốt sẽ đứt đoạn, ngũ tạng vỡ nát.
Nàng vỗ đầu Cửu Sắc Lộc, muốn đi vào sơn động cứu Lý Thanh Sơn ra ngoài. Nhưng bóng người trước mặt lóe lên, Lãnh Nguyên ngăn cản nàng, người hắn tỏa ra hơi lạnh kết thành bức tường băng dài trăm trượng như thể không hề bị Nguyên Từ Sơn ảnh hưởng vậy.