Lý Thanh Sơn khẽ mỉm cười:
"Ba mươi năm, một trả một!"
Thời hạn Năm mươi năm, ngay lập tức bị hắn rút ngắn xuống gần một nửa, loại tự tin hoặc là ngông cuồng như vậy khiến cho mấy vị đệ tử chân truyền đều vì thế mà cảm thấy choáng váng. Chỉ dùng thời gian ba mười năm, từ đăng đường đệ tử trở thành chân truyền đệ tử, chuyện như vậy, từ trước tới nay trong Vạn Tượng tông sợ rằng đều chưa từng có xuất hiện qua lần nào.
Nếu như phải so sánh thì ngược lại là đem nguyên anh tu luyện đến Dương thần còn dễ dàng hơn một chút, nhưng dù cho là kinh tài tuyệt diễm hay thiên tài tuyệt thế, cũng cần phải có một lượng lớn tài nguyên đến chống đỡ, hơn nữa ngày đêm tu luyện khổ cực thì may ra mới có cơ hội. Trong quá trình này, tuyệt đối không có thời gian và tinh lực để hoàn thành những nhiệm vụ của tông môn.
Nguyễn Dao Trúc vốn dĩ còn muốn mở miệng khuyên bảo, nhưng thấy dáng dấp hăng hái của Lý Thanh Sơn, lại nhớ tới những việc đã xảy ra ở Nguyên Từ Sơn, thì lại cắn môi trầm mặc lại, khe khẽ lắc đầu.