Vị linh môi kia gắt gao ôm lấy vết thương do bị súng bắn trên vai, vừa kéo theo Bạch Dật không ngừng chạy trốn về phía trước vừa thở dốc nói: "Tới bây giờ cậu còn chưa rõ tình huống sao? Cậu là người duy nhất còn sống trở về từ Cõi Chết, cho nên tổ chức đã từng hiến tế cậu qua bên đó, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cậu, ngược lại bọn họ còn càng thêm cuồng nhiệt muốn biết được càng nhiều tin tức về thế giới kia từ trong miệng cậu hơn!"
"Có lẽ cậu sẽ không chết, nhưng rơi vào trong tay bọn họ, cậu sẽ sống không bằng chết!"
"Tổng cục siêu nhiên vừa mới được thành lập vài năm, nội tình của chúng tôi còn chưa đạt tới trình độ đủ để đối phó với những kẻ tà ác kia. Chính vì bọn họ nắm bắt được điểm này, mới có thể không chút kiêng nể phát động xâm lấn chúng tôi!"
Bạch Dật run rẩy cả người, vừa chạy trốn vừa hỏi: "Vậy hiện giờ chúng ta nên làm gì?"
Linh môi kia cắn răng, đưa ánh mắt tràn đầy tơ máu nhìn gã, nói: "Chạy xuống khu lưu trữ dưới lòng đất! Nơi đó chứa các loại tiêu bản ô uế và mảnh nhỏ của đám yêu ma quỷ quái do chúng tôi mang về từ khắp các nơi trên thế giới trong vài năm vừa qua..."