Q5 - CHƯƠNG 146: ĐỎ VẬN ĐEN TÌNH. (4)
Rượu là rượu 30 năm tuổi, cơ mà vào đám người này khác gì trâu uống nước, rót cốc lớn, cả đám ép Dư Tội tới muộn phải cạn sạch, người bịt mũi, người đổ rượu, Dư Tội ho khù khụ một tràng dài: “ Tôi biết mà, từ khi tôi lên chức phó tổ trưởng này thì mọi người chỉ toàn đố kỵ, phẫn hận, không còn chút tình cảm nào nữa.”
“ Cậu thực sự coi mình là lãnh đạo đấy à, chị Lý còn có cảnh hàm cao hơn cậu.” Du Phong khinh bỉ:
Lý Mân cười lăn cười bò nhìn thảm cảnh của Dư Tội:” Chúng tôi học cậu đấy, cậu ngay cả xử trưởng Hứa mà cậu còn dám chửi, chẳng lẽ chúng tôi lại sợ một phó khoa à?”
Câu này được cả đội vỗ tay bôm bốp hưởng ứng, nói đây là, quán triệt tinh thần lãnh đạo.