Q5 - CHƯƠNG 147: ĐẠI HỌA ẬP XUỐNG. (1)
Du Phong dừng chân đợi Tào Á Kiệt đi tới ngang bằng với bọn họ thì khoác vai phải hắn, khuyên: “ Anh nghĩ thoáng chút, anh tệ tới mấy vẫn còn hơn tôi tên độc thân như tôi mà, chừng này tuổi đầu mà chưa có bạn gái, đủ thảm chưa? Nhưng tôi vẫn vui vẻ thôi.”
“ Đúng thế, vì nữ nhân mà buồn chả đáng.” Dư Tội khoác vai trái Tào Á Kiệt:
“ Thế kia à, sao tôi nghe nói có người ngày ngày tới cục chống ma túy quên ăn quên ngủ.” Tào Á Kiệt cắn trả: “ Chuyện không liên quan thì các cậu nghĩ thoáng rồi.”
“ Anh nói cũng phải ... Từ khi thấy Lão Quách như thế, tôi như mắc chứng sợ hãi, toàn mơ thấy chị Lâm hi sinh ... A, cái mồm thối tha này ... Tôi chỉ mong biết chị ấy đang ở đâu, biết chị ấy an toàn là được ... Thế mà cũng chẳng xong ...” Dư Tội nói rồi tinh thần cũng đi xuống, lo lắng là một loại dày vò, vì không biết chút tin tức nào nên ngày đem trằn trọc càng lúc càng bất an: