Trong mắt Lưu Nghĩa hiện lên một tia nghi ngờ: “Nhưng tớ chỉ nhìn thấy có mình cậu, lúc đó cậu dường như đang nói chuyện với ai đó. Đại khái là mọi thứ đều vượt quá tầm kiểm soát, ma quỷ hoành hành, những chuyện kỳ quái liên tục xảy ra, những vụ gi.ết người và truyện ma đô thị mà cậu dùng làm tư liệu đều có thể trở thành hiện thực."
Nghe đến đây, bề ngoài Cao Mệnh vẫn bình tĩnh nhưng đồng tử bắt đầu đập mạnh, câu nói này hắn đã nghe rất nhiều lần: “Giọng nói đó còn nói gì nữa?”
“Tớ không nhớ rõ.” Lưu Nghĩa cố gắng nhớ lại nhưng sau đó lại không chắc chắn nói: “Giọng nói đó dường như muốn nói rằng lẽ ra cậu phải ch.ết nhưng lại cho cậu một cơ hội sống sót, xem ra cậu đã đạt được thỏa thuận.”
Từ ghế đứng bật dậy, Cao Mệnh sởn tóc gáy!
Hắn đã nghe những lời này từ Tuyên Văn sau khi gặp cô lần trước.