"Mở cửa nhanh một chút." Ngoài cửa vang lên một thanh âm quen thuộc, bà dì ký túc xá lại xuất hiện ở cửa, dường như không nhớ mình vừa mới đến đây, vẻ mặt nghiêm túc lạnh lùng.
"Chị, sao chị quay lại đây?" Tịch Sơn rất kinh ngạc.
"Đừng có mà ăn nói vớ vẩn." Bà dì ký túc xá mặc bộ quần áo màu xanh đậm, cầm bút và sổ: "Trường chúng ta khác với những trường khác, ban đêm không được phép chạy lung tung, chỉ cần tuân thủ kỷ luật ký túc xá thì mới có thể bình an vô sự."
Bà dì nhìn về phía bóng tối cuối hành lang, xé hai trang sổ đưa cho Tịch Sơn: “Muốn sống tốt ở đây thì hãy ghi nhớ nội quy ký túc xá.”
“Người mặc áo xanh dương vừa rồi không phải chị sao?” Tịch Sơn cầm lấy tờ giấy ghi đầy nội quy ký túc xá một cách ngơ ngác.