"Ồ, dám hỏi Triệu công tử đến Ứng Thiên bao lâu rồi? Hay là cùng Triệu đại nhân đến đây?"
Ngay lúc ác thiếu kia đang trêu ghẹo đến hồi cao hứng, một giọng nói không hợp thời vang lên.
Ác thiếu ấy quay đầu lại liền thấy một thiếu niên chừng mười ba mười bốn tuổi đang cười khờ khạo chắp tay về phía hắn, chính là Chu Bình An.
"Ngươi là cái thá gì?" Ác thiếu ấy hếch mũi lên trời, khinh thường Chu Bình An.
"Triệu công tử, đây là ngươi không phải rồi, đến mà cũng không báo cho huynh đệ bọn ta một tiếng, để bọn ta còn tiếp phong tẩy trần cho công tử." Chu Bình An từ bàn đứng dậy, vừa đi về phía đó vừa nói.