Bên trong Ma đạo, Đại Thiên Ma Tôn mặt đầy vẻ nghiêm trọng. Mặc dù hắn là Ma Đạo, nhưng trong số những Thông Thiên thượng cổ đúng thực hắn là người tính toán nhất.
Hắn không biết Nhân Hoàng muốn gì. Hắn cũng không biết Phật Đà muốn gì. Cho nên đối mặt với chuyện này, trừ việc hắn gương mắt nhìn ra thì cũng không làm được cái gì khác.
Lúc này, trong Thái Nhất Đạo Môn, Huyền Trần Tử cau mày nói: "Ngày trước lúc ở trên con đường Thông Thiên, Tần Nghiễm Vương Diệt nói Nhân Hoàng muốn phá hủy phương thế giới này, cái này chẳng lẽ là thật? Lúc này mới chưa qua bao lâu mà đã trời sập lần thứ hai rồi. Cái này chứng minh bây giờ, Tiên Vực đã một lần nữa áp sát đến Hạ giới rồi. Kích cỡ trời sập cũng lớn hơn so với lần đầu tiên.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, đến sau khi hai thế giới hoàn toàn dung hợp thì chấn động đó sẽ mạnh mẽ đến mức nào? Sợ rằng trừ Thông Thiên ra thì không ai có thể may mắn tránh khỏi."
Lâm Trường Hà chỉ vào đầu mình, nói: "Những trí nhớ cặn kẽ liên quan đến thời kỳ thượng cổ kia ta bây giờ đều không nhớ ra nổi nữa. Có điều, ta lại có một cảm giác, Nhân Hoàng không phải kẻ điên. Cái hắn mong muốn không đơn giản như vậy.