๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Vân Chi Lan cảm thấy khó hiểu, có phần không thoải mái. Dù sao trong triều đình Khánh Quốc, người trẻ tuổi họ Phạm kia mới là kẻ địch lớn nhất của Đông Di thành. Trong mấy năm qua, không biết y đã phá hỏng bao nhiêu chuyện của Đông Di thành, giết không biết bao nhiêu người ở Đông Di thành.
Ngay chính Vân Chi Lan cũng suýt chết dưới ám sát của Giám Sát viện, những thích khách cao thủ của Đông Di thành còn đánh du kích với Lục Xử Giám Sát viện ở Giang Nam suốt nửa năm. Cho nên sau khi biết sư phụ đã thay đổi thái độ đối với Phạm Nhàn, tuy Vân Chi Lan vẫn chấp nhận nhưng trong lại có phần mâu thuẫn
"Ta biết ngươi đang nghĩ gì." Giọng nói châm chọc trong nhà tranh nói: "Ngươi vẫn cảm thấy ta giúp Phạm Nhàn là không đúng... Thật ra ngươi sai rồi, không phải Phạm Nhàn cần chúng ta giúp, mà là chúng ta cần Phạm Nhàn tiếp nhận sự giúp đỡ của chúng ta."
"Bên phía Lý Vân Duệ đã xong đời rồi, ít nhất là về mặt Nội Khố đã kết thúc, chúng ta cần phải có Phạm Nhàn. Mà trên thực tế mấy tháng nay Minh gia cũng xong đời rồi, nhưng cũng không ảnh hưởng đến Đông Di thành của chúng ta, điều này nói lên điều gì? Điều này chứng tỏ Phạm Nhàn đã tiếp nhận sự giúp đỡ của chúng ta."