๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Lời nói Hoàng đế nhẹ tênh nhưng đầy oán độc, sỉ nhục và giận dữ vô hạn. Ngài lạnh lùng nói: "Trẫm sẽ băm ngươi vạn đao, lăng trì ngươi tới chết. Trẫm sẽ để toàn dân Khánh Quốc xé thịt ngươi ra từng miếng rồi chôn hộp sọ ngươi cạnh tam đại phường, bắt ngươi chứng kiến trẫm giết cô ấy giết ngươi rồi dùng những gì cô ấy để lại để thống nhất thiên hạ, thành tựu sự nghiệp bất diệt."
"Trẫm muốn cho ngươi biết, trẫm có thể giết các ngươi. Trẫm còn muốn các ngươi trơ mắt nhìn tất cả nhưng không thể làm gì được, để các ngươi phải khóc lóc, giãy dụa, hối hận trong âm dưới cõi u minh.”
Sắc mặt Hoàng đế càng lúc càng tái nhợt, nhưng giọng nói của ngài càng lúc càng bình tĩnh, đôi mắt của ngài cũng càng lúc càng vô hồn, trông chẳng còn giống một con người sống.
Trần Bình Bình ngồi trên chiếc xe lăn màu đen cũng tái mét mặt mày. Ôngbiết trong huyết mạch Hoàng đế đang chảy máu điên cuồng. Ông cũng biết dưới cơn phẫn nộ mất lý trí của Hoàng đế bệ hạ, mình sẽ phải đối mặt với cái chết khủng khiếp khôn lường.