๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Phạm Nhàn hừ một tiếng, tuấn mã như mũi tên lao vút ra, thoát khỏi đội ngũ, chỉ trong chốc lát đã biến thành một điểm đen nho nhỏ trên đường lớn, lại chỉ mất một chốc lát đã biến mất trong tầm mắt mọi người.
Đám người trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng này, vừa khiến sợ trước tu vi siêu cường của Tiểu Công gia, vừa nghi hoặc không thôi. Rốt cuộc phía trước đã xem ra chuyện gì mà khiến Tiểu Công gia gấp gáp đến mức độ như vậy?
Mộc Phong Nhi nhận được mệnh lệnh của Phạm Nhàn, nhưng đang rất khó hiểu về mệnh lệnh này. Vì sao đám người bọn mình phải quay lại Đông Di thành? Hắn vô thức nhìn thoáng qua buồng xe, lúc này đã đoán được vị quan viên xa lạ có lệnh bài đẳng cấp cao nhất trong Khải Niên tiểu tổ là ai. Vương Khải Niên đại nhân là một như vậy huyền thoại trong Giám Sát viện, Mộc Phong Nhi muốn nghe từ miệng lão rốt cuộc bên kinh đô đã xem ra chuyện lớn gì, song khi đẩy mở tấm ván gỗ mới phát hiện... Vương Khải Niên đại nhân đã hao tổn thể lực tới cực điểm, đang hôn mê trên sàn xe.
Từ Đạt Châu đến đây chỉ dùng hai ngày, đây đã không phải tốc độ mà nhân loại có thể đạt tới, mà Vương Khải Niên lại làm được.