๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
"Nhìn đi, đây không phải là chuyện rất đơn giản sao?" Phạm Nhàn nói xong câu đó với vẻ mặt vô cảm rồi quay đi, trực tiếp bước vào chiếc xe ngựa màu đen do Ngôn Băng Vân điều khiển, hạ rèm xe xuống, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Xe ngựa khẽ rung, bắt đầu lăn bánh trên đường lớn, hàng nghìn kỵ binh tinh nhuệ của Khánh Quốc vừa hộ tống vừa canh chừng, chậm rãi di chuyển theo chiếc xe màu đen về hướng kinh đô.
Qua Chính Dương Môn, trên con phố rộng vắng vẻ và u ám, Phạm Nhàn vẫn nhắm mắt bỗng hỏi: "Sẽ vào cung chứ?"
"Không." Diệp Trọng ngồi thẳng trên lưng ngựa, dáng vẻ không cao lớn cho lắm, điềm tĩnh đáp: "Bệ hạ chưa hạ chỉ, chỉ không cho ngươi rời khỏi kinh đô."