TRUYỆN FULL

[Dịch] Khánh Dư Niên

Chương 1913: Tây Hồ bi ca 5

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Mùa đông trên thảo nguyên, bốn phía tràn ngập hơi lạnh, gió từ phương bắc thổi tới, xuyên qua Bắc Hải mang theo chút ẩm ướt, đã sớm thổi bay cái khô nóng trên sa mạc hoang mạc phía đông bắc thảo nguyên, chỉ còn lại cái lạnh khô cằn, cỏ mùa thu trên mặt đất đã không còn, chỉ còn đất cát vô tận, một vùng đất giá lạnh cứng rắn khiến vó ngựa cũng thấy khó chịu.

Nếu là mùa đông năm trước, từ trên trời nhìn xuống, chim chóc có thể tìm thấy màu xanh tươi tắn quanh một vài hồ nước. Nhưng hôm nay, ngay cả những nơi trú ẩn tội nghiệp ấy cũng không còn, trong mắt những chú chim chịu lạnh không bay về nam trú đông chỉ có màu đỏ máu, cỏ khô trong giá rét cũng là màu đỏ máu, đá tròn màu đỏ máu, cát vỡ vụn cũng màu đỏ máu, thậm chí những con chuột đồng chui ra từ hang cũng đẫm màu đỏ máu.

Đây là Hồng Sơn khẩu, là nơi bắt buộc phải đi qua khi từ thảo nguyên vào lãnh thổ Đại Khánh. Đá núi ở đây đều là một màu đỏ thẫm. Có điều, màu đỏ hôm nay không phải là màu lạ do trời ban tặng, mà là do bị người Hồ trên thảo nguyên cùng binh sĩ Đại Khánh nhuộm đỏ.

Khắp nơi đều là thi thể, khắp nơi đều là máu tươi, tiếng đại chiến chấn động trời đất làm cho chuột đồng kinh hoảng chui ra khỏi hang, chim lớn vừa bay lên trời đã dần dừng lại. Chỉ còn một số gò đất hoang vẫn đang diễn ra những trận chiến tàn khốc, một số chiến binh người Hồ kiên cường chống trả, tụ tập thành vài nhóm nhỏ, giữa vòng vây công kích của quân sĩ Đại Khánh đông gấp vài chục lần, vẫn cố rải những giọt máu cuối cùng.

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất