๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Minh gia đã tranh thủ được một đêm, nếu cho bọn chúng thêm thời gian phản ứng, ai biết sẽ phát sinh chuyện gì?
Phạm Nhàn day day mi tâm mệt mỏi, cố gắng che giấu vẻ uể oải trên mặt, nhìn các thương nhân nối đuôi nhau đi vào. Y phát hiện tuy đám thương nhân Giang Nam trông vẫn rất bình tĩnh nhưng trong con mắt lại giấu tâm trạng hết sức cổ quái. Xem ra tối hôm qua Hạ Tê Phi bị ám sát cũng gây khó khăn rất lớn cho bọn họ. Chẳng qua tạm thời Phạm Nhàn không cách nào đoán được loại biến hóa này sẽ ảnh hưởng như thế nào tới kế hoạch của mình, là tốt hay là... xấu.
Cha con Minh gia là nhóm gần cuối tiến vào đại trạch viện Nội Khố, phía sau là tùy tùng và các tiên sinh thu chi trong tộc, sắc mặt ôn hòa hành lễ với xung quanh. Quan viên và các thương nhân đáp lại lấy lệ rồi dời ánh mắt đi, cũng không ai dám có biểu hiện quá thân mật với Minh gia ngay trước mặt Phạm Nhàn.
Khi hai cha con Minh gia đi tới sảnh chính làm lễ, Hoàng công công và Quách Tranh thân thiện trò chuyện, rõ ràng là đang thể hiện thái độ ủng hộ đối phương. Phạm Nhàn lạnh lùng quan sát, gật đầu cười rồi phất tay cho đối phương vào chỗ ngồi. Ánh mắt Minh Thanh Đạt rất kỳ quái, có vẻ cực kỳ bình tĩnh, xem ra không biết vì nguyên nhân gì mà đối phương không hề e ngại mình sẽ tiến hành trả thù chuyện Hạ Tê Phi bị ám sát.