๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Những đại thần tới Ngự Thư phòng bàn bạc vừa rồi là các quan viên lĩnh chỉ phụ trách thanh tra bộ Hộ. Sau khi nghe bọn họ báo cáo, Hoàng đế Khánh Quốc dần dần nổi cơn thịnh nộ. Bản ý của hắn chỉ là thanh tra bộ Hộ, mượn cớ bộ Hộ điều chuyển bạc sang Giang Nam, khuyên Phạm Kiến từ chức, dùng phương pháp tương đối quang minh chính đại này để thiết lập lại thế cân bằng trong triều đình.
Nhưng hắn không thể ngờ nổi, bộ Hộ lại sạch sẽ hơn rất nhiều so với tưởng tượng của hắn, Phạm Kiến cũng sạch sẽ hơn rất nhiều so với tưởng tượng của hắn. Ngược lại là năm bộ và ba ti còn lại trong triều đình lại vơ bứt không biết bao nhiêu lợi ích từ trong bộ Hộ. Đặc biệt là cung Đông!
Trước kia, Hồ Đại học sĩ đã mật tấu về việc của bộ Lễ, đồng thời rất bi ai ám chỉ, tốt nhất đừng nên tiếp tục điều tra sự việc bộ Hộ, bằng không sẽ khiến cho triều chính bất ổn. Chỉ e bộ Hộ còn chưa kịp chịu tội trạng mà họ nên chịu thì đại thần của các bộ khác đã bắt đầu phải ăn cơm tù rồi.
Sau khi nổi giận, Hoàng đế lại không khỏi lạnh buốt tâm can với thủ đoạn của bộ Hộ, cho nên mới có thịnh nộ lôi đình lúc trước. Theo góc nhìn của hắn, nếu Phạm Kiến đã sớm biết những việc này, vì sao lại luôn giấu diếm? Mãi đến khi hắn chuẩn bị ra tay với bộ Hộ, mới đột nhiên tung ra, đánh cho quần thần trở tay không kịp... Thế chẳng phải là đánh cho người đang làm Hoàng đế này cũng trở tay không kịp!