๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
"Ta muốn lên tiếng đòi lại công bằng cho vì Minh gia!" Trong quán rượu, một người khoảng ba chục tuổi nổi giận nói, gương mặt đầy vẻ tức giận. Không rõ nghề nghiệp của hắn là gì, nhưng trong lời nói đậm chất chua ngoa không thể giấu nổi, "Chẳng lẽ bức tử một mạng người mà triều đình chỉ phạt chút bổng lộc là xong?"
Vụ việc ở Giang Nam tác động quá lớn, cũng ảnh hưởng đến Ngô Châu thuộc Giang Bắc. Bây giờ trong thiên hạ đang có rất nhiều lời bàn tán về sự việc ở Giang Nam. Dù sao Khánh Quốc cũng không phải là quốc gia khép kín cấm bàn luận, mà ngay cả Bát Xử Giám Sát Viện cũng không thể giám sát tất cả các nơi ngoài kinh đô, vì thế khi bàn tán mọi người cũng khá to gan.
Do cái chết bất thường của Minh lão thái quân, danh tiếng của Khâm sai khu vực Giang Nam Phạm Nhàn cũng phải chịu ảnh hưởng rất lớn. Tiếp đó, sau một loạt các biện pháp, Minh gia đã bắt đầu lung lay, càng chứng tỏ lòng dạ hiểm độc của Phạm Nhàn. Thế nhân thường đồng tình với kẻ yếu, do đó trong những cuộc bàn tán, thường có phần khinh thường bên phía quan phủ.
Chỉ có điều sau khi Phạm Nhàn tự mình bước lên sân khấu, hào quang của y quá chói lóa, đến nỗi bóng tối của Giám Sát Viện cũng không thể làm mờ đi. Do đó, không phải mọi người đều đang lên tiếng vì Minh gia, mà vẫn những học sinh trẻ tuổi có được thông tin không biết từ đâu, lại tiếp tục nhích cái mông của mình về phía lãnh tụ của sĩ tử trong thiên hạ Tiểu Phạm đại nhân.