๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Chuyến viếng thăm Đạm Châu đã kết thúc như vậy. Chỉ có điều trước khi rời khỏi, Phạm Nhàn đã ghé thăm thư phòng của lão thái thái, thì thầm với bà cả nửa ngày. Dựa theo tin tức từ kinh đô đưa tới, hai bà cháu trông có vẻ ôn hòa nhất nhưng thực chất lại là lạnh lùng nhất đã tiến hành một cuộc đối thoại nghiêm túc.
Khi rời thư phòng, gương mặt Phạm Nhàn hơi nặng nề.
Quay lại trong phòng, Uyển Nhi cẩn thận hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
"Không có gì nghiêm trọng." Phạm Nhàn suy nghĩ một chút rồi bình tĩnh trả lời: "Việc Ngự Sử trong triều dâng thư là điều đương nhiên. Ta được phái tới khu vực Giang Nam để làm Khâm sai, nhưng lại chạy đến Đạm Châu chơi, chắc chắn đã làm chướng mắt rất nhiều người. Mấu chốt là, ta nghe được một tin tức không mấy dễ chịu."