๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Giống như Diệp Lưu Vân, Tứ Cố Kiếm cũng há hốc miệng, trong thần sắc còn khiếp sợ hơn so với khi nhìn thấy Ngũ Trúc. Một lúc lâu sau hắn mới lắc đầu nói: "Ba mươi năm không gặp, không ngờ ngươi lại nói nhiều như vậy... Nếu không biết là ngươi, chỉ e còn tưởng ngươi bị người khác giả mạo."
Ngũ Trúc lắc đầu, không muốn trả lời vấn đề nhàm chán này.
Tứ Cố Kiếm chỉnh nón lá trên đầu, nói: "Ngũ Trúc, năm xưa chúng ta cũng có tình nghĩa...Trừ phi bất đắc dĩ, ta không muốn động thủ với ngươi... Phải biết , hai năm sau chuyện Ngưu Lan sơn, ta luôn rất khoan dung với Phạm Nhàn."
Mọi người lại hoảng sợ, thầm nghĩ tình nghĩa năm xưa là cái gì?