๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Phạm Nhàn bật cười: "Những lời đó của ngài... ta thấy dường như Tôn đại nhân chẳng gặp khó khăn gì."
Nghe vậy, ngay cả Vương Chí Côn cũng phải vuốt râu cười khà khà. Trong lòng thầm nghĩ, Tiểu Công gia thật sắc sảo cay nghiệt. Giờ phút ai mà chẳng biết vị Phủ doãn kinh đô may mắn gặp họa thành phúc. Nếu Tôn Kính Tu không bị con gái không bán đi, chỉ e đã chết từ lâu. Dĩ nhiên, mỗi lần nhắc đến, mọi người đều xì xầm bàn tán xem Tôn tiểu thư đại nghĩa diệt thân ấy bị Phạm đại nhân gây họa đến mức nào mà làm ra chuyện như thế.
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Chuyến này Phạm Nhàn đến Yến Kinh chỉ là đi ngang qua, mục đích chính của y là muốn đến Đông Di thành, tham dự lần mở cửa cuối cùng của Kiếm Lư. Toàn thiên hạ ai cũng biết, có lẽ đây là lần cuối cùng vị Đại tông sư này gặp gỡ thiên hạ, và nghi thức mở Kiếm Lư lần này cũng được tổ chức cực kỳ trọng thể. Không chỉ có các tiểu quốc chư hầu xung quanh Đông Di thành cử quý nhân đến dự lễ, mà ngay cả hai đại thế lực Bắc Tề và Nam Khánh hiện thời cũng đều được mời.