๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Đây là hành động rất ngạo mạn, kiêu căng và đầy vô lễ, nhưng bệ hạ sủng ái Phạm Nhàn, điều này không ai có thể thay đổi được. Sắc mặt Ngụy Đông Hành dần trở nên u ám, đầu ngón tay run rẩy, hắn cảm thấy Tiểu Phạm đại nhân quá vô lý, chỉ vì chuyện của mình mà dám ra tay với người nhân của ta ư?
Nhưng ai cũng biết, tuy năm đó Phạm Nhàn có danh hiệu Thi Tiên, nhưng luôn đi theo con đường âm u quỷ dị, quen làm việc không cân nhắc đến đạo lý.
Cuối cùng, Ngụy Đông Hành chậm rãi nâng chén rượu lên, nốc một hơi cạn sạch, không biết mùi vị thế nào.
Phạm Nhàn gật đầu, lại cầm chén rượu lên nói câu cuối: "Mọi người cứ ăn uống thỏa thích nhé.”