๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Ngày hôm nay tâm trạng của lão thái quân Minh gia có vẻ rất không tốt, thậm chí còn không động tới canh hầm bồ câu như thường ngày, trả nguyên vẹn về nhà bếp. Còn hôm nay sau khi Minh lão gia và thiếu gia từ thành Tô Châu trở về là vào thẳng hậu viện, mãi vẫn không đi ra.
Mà bá bá, thúc thúc, điệt điệt của các chi cũng nhận được mệnh lệnh, sắc mặt lo lắng chạy qua các hành lang đình đài thanh nhã trong Minh Viên, đi về phía khoảng sân của lão thái quân. Đám nha hoàn hạ nhân lấy làm khó hiểu, Tứ gia chỉ thích chơi chim, Tam gia chỉ thích cưới tiểu thiếp, Lục gia chỉ thích luyện tập với võ sư, ai nấy sắc mặt vội vàng sải bước như bay. Bình thường thì nam nhân Minh gia khó mà tụ tập đầy đủ, giờ lại đến cả, hạ nhân đều lấy làm lạ không hiểu rốt cuộc đã xảy ra đại sự gì?
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Minh Viên bao phủ trong bầu không khí căng thẳng bất an.
Mà tốc độ của lời đồn đại luôn nhanh chóng hơn hệ thống chuyển thư mà Khánh quốc vẫn lấy làm kiêu ngạo. Không bao lâu sau tất cả hạ nhân trong Minh Viên đều biết một tin tức động trời. Hóa ra hôm nay Nội Khố mở cửa chiêu mua tại thành Tô Châu, đột nhiên xuất hiện một kẻ địch dám đối đầu với Minh gia. Mà kẻ địch kia... không ngờ lại chính là thất thiếu gia mà mọi người đồn rằng đã chết từ rất nhiều năm trước!