๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Đây mới là dụng ý thật sự của Hoàng đế khi để Phạm Nhàn tới Giang Nam.
Còn Minh Thanh Đạt cũng nắm bắt rất rõ ràng ý đồ này.
Nhưng năm xưa Thẩm Vạn Tam vẫn phải chết, Minh gia... liệu có sống sót được không? Đây đã là chuyện sau này, Phạm Nhàn cũng không thể kiểm soát hoàn toàn, nhưng y cảm thấy rất hài lòng với biểu hiện của Minh gia, cho nên y mới giơ tay ra hiệu bảo Hạ Tê Phi không tiếp tục tăng giá nữa.
Không phải tiểu nông dễ thỏa mãn, cũng không phải trong lòng thương hại mà là Phạm Nhàn biết chắc chắn Minh lão gia tử vẫn chưa diễn kịch xong. Một ngàn một trăm năm mươi vạn lượng bạc đã là đủ rồi, Phạm Nhàn không hi vọng tiếng bàn tán trong triều đình quá xôn xao, gây ra nhiều đánh giá tiêu cực cho mình.