๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
"Làm sao ngươi có được nó?" Nụ cười của Phạm Nhàn có vẻ xa cách.
Có lẽ Hứa Mậu Tân đang nhớ lại chuyện xưa, vành mắt dần đỏ lên, nhẹ nhàng nói: "Tiểu thư vứt cái này bên bờ biển, ta thấy nó được làm rất tỉ mỉ nên cảm thấy hơi tiếc..."
Hai mươi năm trước bên bờ biển Tuyền Châu, một cô gái với gương mặt thanh tú vô song mệt mỏi chán chường, lấy từ trong lòng ra một viên đạn M82A1, ném vào trong biển, cố gắng bắn trúng một con cá biển đang chìm dần vì sắc đẹp của mình.
Bên cạnh là một người trẻ tuổi với gương mặt tiếc nuối, cô gái kia cười một cái, rất thoải mái ném cho hắn một viên để chơi.