๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Lại mười bảy âm thanh tanh máu và tàn khốc vang lên, mười bảy cái đầu người trở về với đám huynh đệ của mình, máu tươi nhuộm đỏ trên bục, mùi tanh hôi thu hút không biết bao nhiêu ruồi.
Phạm Nhàn đứng chinh giữa nhưng sắc mặt không hề thay đổi, híp mắt nhìn vầng thái dương dần dần đi lên đỉnh đầu, biết rằng mọi việc tại Giao Châu xem như đã kết thúc.
Sau đó y mới bắt đầu tuyên chỉ.
Phạm Nhàn vung tay một cái, không buồn để ý đến nghi thức lễ nghi của triều đình, để thủ hạ trong Giám Sát viện làm việc này, còn bản thân ngồi trở lại trên ghế, nghỉ ngơi trong chốc lát.