๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Tĩnh Vương gia không ở ngoài thư phòng, Phạm Nhàn đã đến Vương phủ này nhiều lần, không cần nha hoàn dẫn đường, tay chắp sau lưng, người lúc lắc, tới bên ngoài của một dãy phòng lớn. Những căn phòng này hợp lại thành một tiểu viện độc lập, trên cửa tiểu viện này treo một ổ khóa đồng lớn.
Phạm Nhàn nhìn ổ khóa không nhịn được bật cười, bước lên bậc thang rồi gõ mạnh vào cửa, hô: "Còn không mở cửa thì ta đi đây."
"Đừng đi! Đừng đi!"
Tiếng la hét vội vã vang lên từ trong tiểu viện, một người nhanh chóng chạy tới, cánh cửa lớn phát ra tiếng va mạnh, chắc là người này đã đập vào cửa, từ đó có thể thấy người này gấp gáp ra sao.