Lão nhân không tiếp tục rắc muối lên trên vết thương của hắn, dù sao cũng từng làm minh hữu tạm thời, “Viên gia Văn Xương các cùng Tào gia Võ Thánh miếu, tượng kim thân đều làm xong rồi nhỉ, nhưng chuyện tuyên chỉ thì vẫn chưa quyết định? Ngươi không giúp đệ tử kia của ngươi, thực sự muốn nhìn con đường làm quan của hắn gãy cánh ngay tại huyện Long Tuyền này?”
Thiếu niên tuấn mỹ có nốt ruồi đỏ ở mi tâm sắc mặt nản lòng nói: “Nếu là trước kia, ta tự có chuẩn bị, bây giờ ngươi cảm thấy ta còn cần thiết phải làm vậy sao?”
Dương lão đầu gật gật đầu, “Đúng là hơi thê thảm chút.”
Thiếu niên căm tức nói: “Này, lão Dương đầu, ngươi lúc ấy không giúp ta cầu tình còn chưa tính, ngươi còn không biết xấu hổ châm chọc khiêu khích ta? !”
Dương lão đầu không chút dao động, “Ta thế này cùng lắm chỉ coi như là ăn nói mập mờ, chứ không thể gọi là châm chọc khiêu khích.”