TRUYỆN FULL

[Dịch] Kiếm Lai

Chương 409: Vui vẻ trò chuyện (2)

Nhưng giờ phút này Trần Bình An đang nhìn hai người bộc lộ những cảm xúc chân thật, Tạ Tạ không còn vẻ lạnh nhạt xa cách nữa, cô đang tức giận đến phát khóc, Vu Lộc không hòa ái thân thiện nữa, biết dùng ngôn ngữ làm tổn thương người ta. Tuy Trần Bình An không phải kẻ vui sướng khi người gặp họa, nhưng quả thật tới lúc này, mới cảm thấy hai kẻ đang đứng ở phía trước mình, có chút hơi người mà mình quen thuộc.

Cho nên Trần Bình An cảm thấy mình dở nhất chuyện nói đạo lý, dùng sức vét hết bụng dạ, lúc này mới cố mà làm bỏ thêm một câu: “Các ngươi nhiều học vấn hơn so với ta, ta không biết các ngươi nghĩ việc này như thế nào, nhưng nếu đổi lại là ta, chuyện ta sợ nhất, chính là khi ta có một chút bản lĩnh, có thể quyết định vận mệnh người khác, nhưng lại sợ chuyện mình cảm thấy có lý, thật ra vốn không có đạo lý, không đến lúc vạn bất đắc dĩ, ví dụ như sống chết trước mắt, sẽ không thể lựa chọn điều gì, không thể lựa chọn được nữa, cần ra tay thì cứ ra tay. Nhưng mà trong tình huống khác, tuyệt đối tuyệt đối đừng hành động theo tâm tư hiện tại, bị ‘Ta cảm thấy là như thế này là như thế kia’, A Lương từng nói chuyện gì cũng phải nghĩ nhiều thêm một câu ‘Vì sao’, ta cảm thấy rất đúng.”

“Cho nên ta muốn đọc sách biết chữ. Thật ra ta biết, lúc ta lãnh giáo học vấn từ Lý Bảo Bình Lâm Thủ Nhất, hoặc là luyện chữ trên đất với Lý Hòe, trong lòng hai người các ngươi khinh thường ta. Ta muốn đọc sách, muốn học đạo lý từ trên sách, ta muốn gặp nhiều người hơn, đi qua nhiều nơi hơn, giống như A Lương, dám vỗ ngực nói, sông lớn ta từng gặp còn nhiều hơn so với muối các ngươi từng ăn, chỉ có như vậy, sau này ta mới... Ta chỉ là nói lỡ như thôi nha, lỡ như ta thực sự có một ngày như vậy, ta có bản lãnh lớn như Ngụy Tấn vị lục địa kiếm tiên Phong Tuyết miếu, vậy ta xuất kiếm, giết người cũng tốt, cứu người cũng thế, một kiếm đánh ra, nhất định rất nhanh! Hoặc là ta luyện kiếm không có tiền đồ, luyện quyền còn tạm chấp nhận được, vậy một quyền vung ra...”

Nói tới đây, Trần Bình An mặt đầy hào quang, như là đang nghĩ tới “ngày đó” của mình.

Nhẹ nhàng thoải mái xuất kiếm, thống khoái ra quyền!

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất