Ngụy Bách nói với Trần Bình An, giao dịch trên núi, không phải không dùng vàng thật bạc thật, nhưng cơ bản chỉ là số lẻ mà thôi. Bởi vì trừ phi hai bên đều có được vật phương thốn, vật chỉ xích quý hiếm, nếu không thì sẽ rất phiền phức, pháp bảo này tám mươi vạn lượng hoàng kim, làm sao bây giờ? Nếu đổi thành bạc trắng, nhất định càng thêm khủng khiếp hơn. Cho nên những tông phái lớn khi mua bán trên núi đều sẽ có “tiền tệ” riêng biệt.
(Vật phương thốn, vật chỉ xích tức vật một tấc, vật một thước, đều là pháp bảo dùng để cất chứa đồ nhưng không gian trong vật chỉ xích lớn hơn rất nhiều so với vật phương thốn)
Bọn họ nhanh chóng tiến gần thấy được ngọn núi Thần Tú Sơn kia.
Thần Tú Sơn rất cao.
Nếu không phải có còn Phi Vân Sơn thì đây chính là ngọn núi cao hùng vĩ nhất đủ để lực áp quần sơn.