Trần Bình An vội vàng nâng chén, gắng nuốt thức ăn trong miệng, cũng uống một chén, đoạn rót thêm một chén nữa, đáp lễ lão nhân: "Nếu không có lão tiền bối, hôm nay chắc chắn ta không thể bước qua ngưỡng cửa tứ cảnh. Ta nên kính lão tiền bối một chén rượu."
Lão nhân cũng uống cạn một chén.
Tống Vũ Thiêu nhìn ra dòng người tấp nập trên con phố ngoài cửa sổ, đôi lúc ánh mắt lão dừng lại một thoáng, trong đó có người khi chạm phải ánh mắt của lão, sắc mặt liền khẽ biến, vội vàng cúi đầu.
Tống Vũ Thiêu mỉm cười, thu hồi ánh mắt, "Lúc đó ta đến thủy tạ là có chuyện cần phải nói trực tiếp với ngươi. Bất kể hôm nay ngươi có phá cảnh hay không, đêm nay cũng phải rời khỏi sơn trang, không được tham gia Võ Lâm Minh Chủ Đại Điển vào ngày mai."
Trần Bình An vẫn rót rượu, chỉ là tốc độ gắp thức ăn chậm lại một chút, nhẹ giọng hỏi: "Có người muốn gây bất lợi với sơn trang sao?"