Đúng lúc nàng nhịn không đặng muốn cho Trần Bình An một cước.
Trần Bình An lại đột ngột biến mất.
Tựa hồ bị người nào đó túm lấy, kéo vào một phương thiên địa khác.
Nàng nhất thời cảm thấy trống trải, cả tầm mắt lẫn đáy lòng đều trống rỗng, sau đó nàng tràn ngập phẫn nộ.
Ngay khi nàng mặc kệ tất cả, tuốt kiếm định phá tan khe hở không gian để tìm dấu vết, nàng chợt đỏ mặt, dường như nghe thấy tiếng ai đó, nàng "ồ" một tiếng, rồi hừ lạnh về phía nơi Trần Bình An vừa biến mất.