Phụ nhân nhíu mày nói: “Thôi Sàm, rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?”
Thôi Sàm mặc kệ lời nàng ta, tiếp tục nói: “Không ngờ Trảm Long đài quá to lớn, hai lần xuất kiếm, thân kiếm đã rạn nứt như đồ sứ của lò nung sứ ngự dụng nơi trấn nhỏ, kiếm nguyên bên trong tan vỡ không còn gì, hoàn toàn mất đi khả năng phục hồi lại nguyên trạng. Hoàng đế bệ hạ của chúng ta đau lòng thì đau lòng, nhưng cũng không hỏi trách ai, sau đó nhìn như lâm thời nảy ý, dứt khoát chuyển tặng nó cho nữ tử tên là Dương Hoa, chính là tỳ nữ kia bên cạnh nương nương, nhưng đồng thời hạ lệnh để nữ tử kia trở thành giang thần Thiết Phù giang. Vì thế nương nương mới mất đi một phụ tá đắc lực, đúng không?”
Phu nhân mặc cung trang cười nói: “Ngươi muốn nói bệ hạ đang nhắc nhở ta?”
Thôi Sàm châm chọc: “Nương nương quả nhiên luôn luôn tú ngoại tuệ trung.” (ca ngợi vẻ ngoài xinh đẹp và có học thức)
Phu nhân mặc cung trang liên tục cười lạnh.