Xa xa, lão đạo mù quay mặt hướng phía thiếu niên chân thọt đang chạy như điên về hướng mình, cười to nói: “Tới tốt! Yêu tà nho nhỏ, tự tìm đường chết! Chết đi cho bần đạo!”
Lão đạo chân đạp cương bộ, sau khi lòng bàn tay vẽ bùa đánh ra một chưởng, mới lên tiếng nhắc nhở với thiếu niên chân thọt: “Nằm úp sấp xuống!”
Thiếu niên vồ về phía trước, lăn lộn ở trong đường núi lầy lội.
Lòng bàn tay lão đạo rạng rỡ tỏa ra ánh sáng màu vàng, mỗi một nét bút phù lục đều có ánh sáng vàng sáng lên, lòng bàn tay mơ hồ có tiếng sét vang lên.
Một mảng ánh vàng lấp lánh này, ở trên rừng núi hoang vắng mưa gió mịt mù đặc biệt thu hút ánh mắt người ta.