Trần Bình An mỉm cười, chắp tay thi lễ: “Ta xin nhận tấm lòng!”
Lão ẩu gật đầu, lộ ý cười: “Công tử nhân nghĩa, sau này nếu có đến Ngai Ngai châu, nhất định phải ghé Lưu gia chúng ta làm khách.”
Trần Bình An cười, không đáp lời.
Lão ẩu dẫn theo thiếu niên họ Lưu mặc áo trúc “tránh nóng” cáo từ rời đi.
Hai người vừa đi lướt qua một nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp, nàng nhìn Trần Bình An, rồi cười nói: “Hóa ra là ngươi.”