TRUYỆN FULL

[Dịch] Luyện Khí Mười Vạn Năm

Chương 251: Kỳ Ngộ Đảo Hoang.

Thật tình không biết, ngay trong quá trình ngủ say, hai người Từ Dương và Nữ đế đã chân chính thẳng thắn tương kiến về mặt linh hồn.

Hai người không biết đây là một loại trạng thái như thế nào, nhưng ở trong không gian linh hồn, toàn bộ thế giới chỉ còn lại lẫn nhau.

"A Tuyết, sao ngươi lại ngốc như vậy... Nếu không có Huyền Hỏa Thái Thản hiến thân vì ngươi, e rằng đã ngươi thật sự có chuyện rồi."

Tuyết Thanh Hàn nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Từ Dương, giống như chỉ có trong tình huống như vậy, hai người mới có thể quên đi tất cả gánh vác cùng ràng buộc, thật sự giữ lại chính mình cho đối phương.

"Một khắc đó, đứng nhìn và tiếp nhận tất cả, so với ngươi hình như ta càng đau đớn hơn, chỉ có vì ngươi trả giá mới có thể để cho ta thoải mái. A Dương, ta phát hiện mình đã không cách nào tự kềm chế thích ngươi."

"Có lẽ, ta cũng giống vậy..."

Từ Dương cũng không nói nhiều hơn, chỉ hi vọng mình có thể ở giờ khắc này tặng cho nữ nhân này toàn bộ.

Trong bóng tối triền miên vô tận, hai người cuối cùng đạt đến đỉnh điểm trong giấc mộng, cũng phá vỡ ràng buộc sâu nhất trong gông xiềng tình cảm, cho dù không có tiếp xúc chân thực trên thân thể, loại thể nghiệm ý thức tuyệt đối hoàn mỹ này, cũng làm cho trạng thái linh hồn hòa hợp ở giờ phút này đi về phía cực hạn...

Rất nhanh, Long Nguyên hoàn chỉnh hoàn toàn biến mất, Cự long hồn cũng trở nên mờ nhạt đi rất nhiều.

"Ha ha ha! Thú vị, quá thú vị ! Hai tiểu gia hỏa này, thế mà thật sự kế thừa Chân Long lĩnh vực của ta, đó là một loại lĩnh vực tổ hợp xưa nay chưa từng có, cần ý thức của nữ hài làm chủ đạo mới có thể phát động! Xem ra, Long hồn bản tôn, cũng có chỗ đi mới rồi. Các bé con, nhớ kỹ lời ta nói, trước khi hai người họ tự thức tỉnh, nhất định đừng đi quấy rầy!"

Cự Long nói xong câu nói cuối cùng, dần dần hóa thành một bóng mờ, hồn quang màu vàng lam nhanh chóng tan vào mi tâm Nữ đế, để lại giữa trán nàng một đồ án Thanh Thiển màu xanh lam, nhưng cũng khiến cho dung mạo Nữ đế càng tuyệt mỹ cao quý thêm vài phần.

"Phù... Mặc dù dọc con đường này chúng ta đã trải qua nhiều nguy hiểm như vậy, nhưng tóm lại kết cục vẫn là tốt đẹp, lão đại và Nữ đế cũng coi như nhân họa đắc phúc rồi."

"Ai da, nhớ tới Huyền Hỏa Thái Thản hi sinh bàn thân mình vì chủ nhân, cũng thật cảm thán, lúc nào, ta mới có thể nắm giữ một linh thú hiến tế thuộc về mình, cũng sẽ bảo hộ như vậy đây!"

Mấy đồ đệ của Nữ đế lần lượt lên tiếng, dáng vẻ đều mang biểu tình vui mừng. Mặc dù Nữ đế đã mất đi Huyền Hỏa Thái Thản, nhưng lại có được một Cự Long Hồn chân chính bảo vệ, cũng coi như là một đoạn thần tích có thể gọi là nghịch thiên.

Cứ như vậy, gần năm ngày lặng lẽ trôi qua.

Cơ thể Nữ đế và Từ Dương từ đầu đến cuối không hề nhúc nhích, vì tuân theo dặn dò của Cự Long bảo vệ tốt hai người, mọi người cũng đều chỉ hoạt động ở trong vòng phạm vi phụ cận, cũng không có đi sâu vào hòn đảo này.

Đảo này nhìn qua có vẻ diện tích rất lớn, so với chỗ của Huyền Hỏa Thái Thản phải lớn hơn không chỉ gấp trăm lần, hơn nữa trong đảo thường xuyên có làn dao động của linh lực vô cùng cường đại phát ra, cũng khiến cho mọi người nghi hoặc rất lớn. Mấy ngày nay sắc trời ảm đạm, tất cả mọi người thay phiên trông coi, chỉ sợ có thú tộc cường đại tập kích.

Cuối cùng, buổi sáng ngày thứ sáu, vị khách không mời mà đến đầu tiên từ trên đảo này cuối cùng cũng xuất hiện.

Đó là ba hình dáng có giáp bọc đặc thù loại cổ thú cao hơn ba thước, toàn thân màu đỏ tím, khí tức linh lực cực kỳ mạnh, dáng vẻ mặc dù kỳ quái cũng không chậm trễ người ta nắm giữ thực lực mạnh mẽ.

"Hỏng bét! Đây là... Phệ linh cổ thú! Ở Đông Hải thế mà cũng gặp phải loại cổ thú này, cũng không biết là xui xẻo hay là may mắn đây!"

Long Khôn đột nhiên lên tiếng, tất cả mọi người đưa ánh mắt quét về phía hắn bên này.

"Phệ linh thú? Đây chính là cổ thú trong truyền thuyết chuyên môn thôn phệ linh lực đó à? Nghe nói loại thú thể này chưa bao giờ cần dựa vào đồ ăn bổ sung thể năng, trời sinh chính là thôn phệ linh lực mà sống, cắn nuốt càng nhiều thì thể tích lại càng lớn, thực lực càng mạnh, nhưng huyết mạch bọn nó dường như trời sinh đã có một loại hạn chế nào đó, không thể lột xác thành Hồng Hoang cấp thậm chí là Thần cấp, thôn phệ tới trình độ nhất định sẽ bạo thể mà chết, nói trắng ra là một loại Thao Thiết bản kém."

Mấy môn đồ đó của Nữ đế rõ ràng đều trải qua huấn luyện chuyên môn của hoàng gia từ nhỏ, phương diện tri thức hiểu biết rõ ràng so mấy người Linh Dao thì mạnh hơn nhiều, vừa nghe đến là Phệ linh thú lập tức đưa ra thông tin phản hồi chính xác.

"Bất kể nói thế nào, là ngựa hay là lừa! Ta ngược lại muốn nhìn thử, gia hỏa này có thể chiến bao nhiêu."

Long Khôn xông lên đầu tiên, trực tiếp mở Huyền Vũ Chân Công phóng ra bình phong che chắn màu xanh nhạt, lại bị Phệ linh thú kia trở tay đè ở trên mặt đất.

"Rống!"

Gia hỏa này vừa rống lên có thể phát ra tiếng gầm giống như hổ báo vậy, khí thế lộ ra vô cùng mạnh mẽ, nhưng cũng không vội phá huỷ Long Khôn, mà là hít hà hương vị trên người của hắn.

"Móe, các ngươi muốn làm gì? Dám có ý đồ với cơ thể lão tử, lão tử liều mạng với ngươi!"

Đúng lúc này, ba con phệ linh thú đó giống như có thể nghe hiểu Long Khôn nói gì vậy, đột nhiên chúng rút ra một cước, xem Long Khôn giống như quả bóng da mà sút bay, sau đó còn vô cùng nhân tính hóa, làm ra bộ dạng ghét bỏ.

"Cái gì? Các ngươi chết tiệt, đây là đang nhục nhã ta đấy hả? Ta tới cửa làm đồ ăn cho các ngươi, còn ghét bỏ lão tử? Ta liều mạng với ngươi!"

Long Khôn tức hổn hển, thật sự chọc cười một đám cô nương bên cạnh.

Không có Từ Dương ở đây, Long Khôn trở thành nam tử hán độc đinh duy nhất trong đội ngữ hơn mười người, cũng không thể để mặc chính mình dễ dàng ngã xuống như vậy.

"Các ngươi nói đi... Nếu có thể được Phệ linh thú này làm hiến tế cho chúng ta, có phải chúng ta cũng có thể giống như chúng nó, có thể thúc ép đề thăng tốc độ tu hành rất lớn không nhỉ?"

Nha đầu Tiểu Đoàn Đoàn đột nhiên mở miệng một cách tinh quái, mắt to chớp chớp nhìn về phía mấy tiểu cô nương Hàn Nguyệt Đế Quốc.

"Tiểu muội muội, ngươi thật đúng là thông minh nè! Loại phệ linh thú này thực ra nắm giữ thuộc tính không khác Thao Thiết lắm, cường độ nhục thân cũng vô cùng xuất chúng, mặc dù không có lĩnh vực kế thừa, nhưng nếu thật sự có thể được bọn chúng hiến tế, không thể nghi ngờ đối với sự trưởng thành của chúng ta sẽ có trợ giúp thật lớn!"

Các muội tử kỳ thực trong lòng đều nghĩ đến một chuyện.

Hiện giờ lần này giày vò xong, thực lực củaTừ Dương và Nữ đế không thể nghi ngờ sẽ ở trên cảnh giới bỏ xa tất cả mọi người.

Muốn không bị rơi lại quá xa, tăng cường cảnh giới thực lực của mình, chính là chuyện mà những các muội tử muốn làm ngay lập tức nhất.

Bây giờ ở trên đảo hoang này bất ngờ gặp được phệ linh thú, nhất định chính là cơ hội hiếm có trời cho!

"He he, ba các ngươi tới thật là đúng lúc, không phải kiêu ngạo lắm sao? Còn mọe nó ghét bỏ lão tử phải không? Ta đây liền tóm lấy ba người các ngươi, làm thú hiến tế cho các tiểu tỷ tỷ xinh đẹp này, trốn đi đâu!"

Long Khôn tự hiểu thời cơ thể hiện của mình đã đến, lập tức mở ra tư thế chiến đấu đỉnh phong, Phượng Hoàng Chân Hỏa phun ra, cắt mất con đường trốn chạy của ba phệ linh thú này.

"Chạy đi, ta xem các ngươi còn có thể trốn chỗ nào!"

Long Khôn mà nghiêm túc thì thực lực vẫn không thể khinh thường được đâu.

Đột nhiên một cước phát ra, ba con phệ linh thú lần lượt bị bay ngược trở về, rơi vào trước mặt một nhóm các tiểu tỷ tỷ.

"Hì hì, bé ngoan, đừng trốn, tỷ tỷ tới đây."