Hai đại cự thú hợp lực đánh ra một kích, sức mạnh thân thể kinh khủng trong nháy mắt bộc phát hoàn toàn, cho dù Thánh Liên cốt của Bạch Liên Tuyết có biên độ miễn dịch lực lượng bên ngoài rất lớn, giảm bớt được tỉ lệ tổn thương chân thực về mặt nhục thân, nhưng cứng đối cứng, cả hai căn bản không phải cùng một cấp bậc.
Cảm nhận được sức mạnh thu phát mạnh mẽ của đối phương, Bạch Liên Tuyết dùng công pháp Phật đạo huyễn hóa ra một hư ảnh màu vàng. Phệ linh thú này mặc dù cường đại, nhưng sinh tồn bằng cách tu luyện thôn phệ linh lực, bổ sung sức mạnh thân thể, phương diện tinh thần lực cũng không xuất chúng, bởi vậy không thể lập tức phân biệt được Bạch Liên Tuyết giả, nó vẫn thực sự đập một phát về phía người giả.
Thừa dịp kẽ hở quý giá này, Bạch Liên Tuyết quả quyết quay người lui ra phía sau, để cho mình giữ ở vị trí tương đối an toàn.
Có điều như vậy cũng chỉ kéo dài được một lúc, không kéo dài được cả đời.
Theo hai đại gia hỏa không ngừng tới gần, tất cả mọi người bắt đầu dần rút về, không ngừng lùi lại gần Từ Dương và Nữ đế.
Mà Đạo tâm phất trần kia thì từ đầu đến cuối vẫn tản ra ánh sáng màu vàng nhu hòa, bao phủ bên ngoài thân thể hai người Từ Dương.
Rống!
Tiếng gầm phát ra rung trời, hai đại phệ linh thú cuối cùng không thể nhịn được nữa, đánh ra một chưởng cấp hủy diệt.
Mọi người phía dưới ra sức ngăn cản, cuối cùng khó mà chống lại uy áp vô cùng nặng nề này.
Ngay tích tắc sức mạnh thủ hộ sắp bị phá hỏng, hào quang màu vàng óng kia nháy mắt bành trướng, che chở tất cả mọi người ở bên trong.
Khí tức kinh khủng lập tức nổ bùng ra, lan khắp toàn bộ hòn đảo. Chùm sáng kim sắc phóng lên tận thời, dường như hoàn toàn đốt lên ánh sáng của hi vọng trong không gian hòn đảo tràn ngập khói mù này.
"Trời ạ! Chẳng lẽ…"
Mọi người khiếp sợ không thôi nhìn về phía luồng sáng vàng, theo sát đó, Từ Dương và Nữ đế mở bừng mắt ra, trên thân hai người tản ra khí tức vô cùng cường đại.
"Dám đụng đến người của chúng ta, Phệ Linh thú nhất mạch thật sự chán sống rồi!"
Từ Dương và Nữ đế sóng vai bước ra một bước giữa không trung, kim quang cuồn cuộn khuếch tán chỉ trong nháy mắt, hoàn toàn chấn nhiếp hai đại gia hỏa trước mặt. Nhưng nơi sâu ở xung quanh hòn đảo không ngừng truyền đến tiếng ma thú gào thét kinh khủng, dường như đang nghênh đón Thần giáng lâm vậy, hướng về phía Từ Dương và Nữ đế mà quỳ bái.
"Khí tức này là khí tức đáng sợ nhất mà ta từng thấy trong đời. Hai người bọn họ có lẽ đã thôn phệ hấp thu sức mạnh Long Nguyên hoàn chỉnh, thực lực cũng được tiến lên cảnh giới trước nay chưa từng có!"
Mọi người thở phào nhẹ nhõm, ai nấy đều dùng ánh mắt vô cùng kích động nhìn Từ Dương và Nữ đế.
Chỉ thấy bàn tay trắng nõn của Từ Dương nhẹ đưa lên, sau lưng huyễn hóa ra một kiếm mang màu vàng óng.
Không bộc phát ra sóng âm khủng bố như trong tưởng tượng, kiếm mang kia yên ả giống như một đám mây, nhẹ bẫng bay về phía trước mặt của hai đại phệ linh thú.
Chỉ là rất nhanh, mọi người đã phát hiện sự không tầm thường của thanh kiếm này, những nơi kiếm mang đi qua ngay cả hư không cũng như bị phong bế hoàn toàn, khó mà động đậy dù chỉ một chút.
"Ông trời ơi, đó là... Dùng một loại sức mạnh tương tự như lĩnh vực dung nhập vào bên trong Kiếm đạo của mình ư? Chuyện này cũng quá kinh người đi!"
Tất cả mọi người hoàn toàn choáng váng, duy chỉ có Nữ đế là vẻ mặt bình tĩnh nhìn mọi chuyện diễn ra, không thể nghi ngờ nàng là người hiểu rõ thực lực bây giờ của Từ Dương nhất.
Đối mặt với lực áp chế từ thanh kiếm này tản ra, hai đại phệ linh thú đồng thời quỵ trên mặt đất, trong lúc khiếp sợ cũng không quên phát ra tiếng kêu run rẩy để diễn tả mình đã thần phục, sự bá đạo kiêu căng khi bắt nạt mấy người Long Khôn lúc nãy, giờ đã hoàn toàn biến mất.
"Bây giờ, ta cho các ngươi cơ hội sống sót, nói lại tình huống trên đảo này cho ta."
Lời nói của Từ Dương vừa dứt, hai đại phệ linh thú bắt đầu ríu rít rì rầm nửa ngày, ngoại trừ Từ Dương, không ai có thể nghe hiểu bọn gia hỏa này rốt cuộc đang nói gì.
"Độ Kiếp cảnh! Lão đại sợ là đã đột phá Độ Kiếp cảnh, đạt đến trình độ tuyệt đỉnh mà tu sĩ Nhân tộc có thể đạt tới!"
"Ngươi nói cái gì?"
Mấy người Bạch Liên Tuyết kinh ngạc nhìn về phía Long Khôn.
"Ta từng nghe bà bà nói qua, thần thú huyết mạch và cường giả Nhân tộc vượt qua cực cảnh Độ Kiếp cảnh, đều có thể thông hiểu linh hồn vạn vật, bất kỳ sinh mạng thể nào cũng có thể tới trao đổi không có trở ngại. Bây giờ lão đại có thể nghe hiểu được tiếng của những ma thú này, nói rõ huynh ấy đã đột phá Độ Kiếp cảnh! Cho dù phương diện cảnh giới không có hưởng ứng thì năng lực thực chiến và bản năng nhục thân của huynh ấy đều đã vượt qua cấp độ này."
Mọi người thi nhau hít sâu một hơi...
"Trời ạ! Thật sự là cường giả tuyệt đỉnh Độ Kiếp cảnh sao? Trong mấy chục vạn năm truyền thừa của Hàn Nguyệt Đế Quốc chúng ta, cũng chỉ vẻn vẹn có một người là đại đế khai quốc Hàn Nguyệt Nhất đạt đến cảnh giới như vậy... Loại cảnh giới chỉ có thể tìm thấy ở trong truyền thuyết, lại xuất hiện trước mặt chúng ta!"
Mấy nha đầu Hàn Nguyệt Đế Quốc cũng lộ ra vẻ cực kỳ kích động.
Các nàng đều là những cô nương thông minh tuyệt đỉnh, đương nhiên biết rõ cảm tình của Nữ đế sư tôn nhà mình đối với Từ Dương. Cho dù Từ Dương kia có ngu dốt đến đâu, cũng không có khả năng trong lòng không chút hay biết gì. Dựa vào quan hệ Nữ đế và Từ Dương như vậy, tương lai của Hàn Nguyệt Đế Quốc, không thể nghi ngờ là có một ngọn núi để lớn dựa vào rồi.
"Tốt lắm, hai người các ngươi tự động lựa chọn đi, hiến tế cho ai, các ngươi tự định đoạt."
Từ Dương lên tiếng, lần nữa hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.
"Cái gì? Chuyện này, như vậy là đã đàn áp rồi ư? Ngay cả động tay cũng tiết kiệm được luôn?"
Lăng Thanh Thù cười nhìn về phía Long Khôn: "Đổi lại là ngươi, ngươi dám động thủ với Độ Kiếp cảnh à? Bọn chúng làm như vậy mới là bản năng chính xác nhất. Xu cát tị hung, mới là đạo sinh tồn!"
Hai đại phệ linh thú hoàn toàn mất hết tính khí, vô cùng nghe lời tiến đến trước mặt mọi người.
Phệ linh thú công bên trái lựa chọn Bạch Liên Tuyết, con mẫu thú bên phải lựa chọn Linh Dao.
Hiện nay hai người này cũng là người mạnh nhất trong đội ngũ ngoại trừ Nữ đế và Từ Dương. Đương nhiên, Long Khôn cũng đã đạt đến cấp bậc này của bọn họ, nhưng bởi vì Linh Lực thuộc tính hỏa trong cơ thể hắn ta quá bá đạo, cũng không phải tất cả ma thú đều có thể thích ứng để sinh tồn.
Coong!
Chẳng mấy chốc, hai luồng sáng hiến tế màu đỏ tím đồng thời lóe lên, hai đại phệ linh thú đã hiến tế cho hai người. Luồng sóng linh lực khổng lồ điên cuồng nhập vào cơ thể, thật sự là khiến cho hai người trải qua thay đổi lớn như thoát thai hoán cốt một lần vậy, có năng lượng hiến tế lần này trợ lực, Bạch Liên Tuyết và Linh Dao đều thành công đột phá Nguyên Thần cảnh, bước vào cánh cửa quan trọng của Thần Anh cảnh.
Ở Tam Thiên Đạo Châu, cường giả Thần Anh cảnh đã có thể sánh vai cùng các trưởng lão của Thiên Vân Tông, mặc dù so với chưởng môn Thiên Vân Liệp Phong còn kém một chút, nhưng đã được xem như là nhân vật cùng cấp bậc, không kể bất kỳ thế lực nào cũng sẽ là tồn tại được chú ý.
Theo hai người đột phá, thực lực tổng hợp của đoàn đội Từ Dương đã tiến thêm một bước.
"Chúc mừng các ngươi bước vào nút thắt cực kỳ trọng yếu Thần Anh cảnh! Rất nhiều nhân vật kinh tài tuyệt diễm cả đời cũng không thể vượt qua ngưỡng cửa này, cũng bởi vì Nguyên Thần đại viên mãn cảnh bước vào Thần Anh cảnh, không chỉ cần thực lực tu vi mà càng cần cơ duyên để thoát thai hoán cốt. May mắn là các ngươi không bỏ qua cơ hội này."
Trái lại, Lăng Thanh Thù cảm thấy rất vui cho hai đồng bạn này từ tận thâm tâm, tuy bối phận của mọi người có khác biệt rất lớn, nhưng trong lúc ở chung cũng hoà thuận giống như tỷ muội huynh đệ vậy.