TRUYỆN FULL

[Dịch] Luyện Khí Mười Vạn Năm

Chương 315: Đông như trẩy hội

"Ta nói này, nhìn thế nào tiểu cô nương này cũng không giống cao thủ có thể đánh, hơn nữa ngươi lại là công thần bảo hộ Trưởng Công chúa, đầu óc quốc vương kia không phải bị nước vào chứ? Người có thực lực như ngươi còn cần người bảo hộ sao? Ta thấy nàng ấy giống chó săn được hoàng gia phái tới giám thị ngươi thì đúng hơn."

Ai dám mắng như Long Khôn nhị thế tổ? Trong thế giới hiện thực tên này bảo sao nghe vậy, bây giờ có trọng quyền xuất kích gặp ai cắn nấy.

Từ Dương lúng túng sờ mũi, thầm nghĩ tên này dám gọi Công chúa Thần quốc là chó săn, đúng là hiếm gặp.

"Thôi ngươi bớt tranh cãi đi, ta cảm thấy tỷ tỷ này cũng không tệ, dáng dấp lại xinh đẹp, ít nhất mạnh hơn ngươi nhiều!"

Tiểu Đoàn Đoàn đột nhiên chui ra, nhanh chóng giẫm lên vai Long Khôn, vọt người rơi vào ngực Vô Song, khiến Công chúa Vô Song phải sửng sờ.

Nhìn vẻ mặt Tiểu Đoàn Đoàn vô cùng khả ái, dù là nữ nhân cũng muốn bóp bóp khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng.

"Đây là muội muội Đoàn Đoàn của ta, tên miệng rộng này là Long Khôn, là nhị thế tổ phủ Công tước, cũng là đệ đệ của ta trong một tháng, tháng sau hết hạn."

Vô Song cũng cảm thấy thú vị, nhịn không được cười rộ lên, Long Khôn nhìn mà ngơ ngẩn.

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

Tiểu Hoa cảnh giác nhìn về phía Từ Dương, thấy tai hắn khẽ động một một chút, rồi cười nói: "Là Linh Dao, mở cửa đi."

Quả nhiên, cửa phòng vừa mở ra, phó thống lĩnh lính đánh thuê Linh Dao mang theo bội kiếm đi vào phòng.

"Ồ, quả nhiên là bay lên đầu cành biến thành phượng hoàng rồi. Tiểu tử ngươi hôm nay cứu được Trưởng Công chúa, quay về liền đổi một căn phòng lớn, ngươi được lắm đấy!"

So với gương mặt cảnh giác trước đó, lúc này rõ ràng Linh Dao không còn vẻ kiêu ngạo, mà rất quen thuộc với mọi người.

Chẳng qua khi nàng nhìn thấy Vô Song cũng mặc trang phục hộ vệ bên cạnh Từ Dương, bản năng sinh ra biểu tình kỳ quái.

"Ngươi tới thật đúng lúc, giới thiệu cho ngươi một chút, vị này là Vô Song, cận vệ quốc vương ban cho ta."

Linh Dao tới chào, không nói lời nào, biểu tình càng thêm kỳ quái.

"Ha ha, nha đầu ngươi đến cảm tạ lão đại của chúng ta sao?"

Đây là lần đầu tiên từ khi Long Khôn hóa thân ở Thần quốc gọi Từ Dương là lão đại, lập tức một loại cảm giác quen thuộc tự nhiên sinh ra.

"Hừ, có gì tốt mà cảm tạ? Cũng đâu phải hắn vì cứu ta. Theo ta thấy, hắn cứu Trưởng Công chúa để trở thành rồng phượng mới là mục đích thật sự của hắn. Ngươi cho rằng ta không nhìn ra sao? Năm tiểu thư phủ Quốc công cũng đều chăm chú vào hắn, loại người trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi như hắn ta còn hiếm lạ gì."

Trong khi nói chuyện, Long Khôn nhìn thấy Linh Dao với tư thế hiên ngang nhưng khuôn mặt đỏ ửng, đưa mắt liếc nhìn Từ Dương.

"Này, nói thì nói, ngươi đỏ mặt cái gì?"

"Biến, bớt đánh rắm lại, ta tới chỉ vì một chuyện. Ta muốn nhắc nhở ngươi một chút, bây giờ toàn bộ Thần quốc đều đang đồn đại về chuyện của ngươi, mấy thế lực lớn trong hoàng cung rất nhanh sẽ phái người tìm tới cửa, ứng đối thế nào ngươi tự lo đi. Có điều ta muốn nhắc ngươi, nếu không muốn gây chuyện thì không nên đứng về phía nào."

"Hả? Vậy ngươi nói xem nên làm thế nào, dù sao ta cũng là khách mới đến, không hoàn toàn biết gì về Thần quốc."

Linh Dao hừ nhẹ một tiếng: "Người bên trong đều biết, ở Thần quốc, quốc vương cũng là một con rối bài trí mà thôi, chúa tể chân chính hết thẩy là Trưởng công chúa thần bí khó lường kia. Bí mật liên quan đến Công chúa không ai thực sự hiểu rõ, bây giờ ngươi có cơ hội tiếp cận Trưởng Công chúa, tự nhiên sẽ trở thành mục tiêu công kích."

Từ Dương sờ lên mũi, phát ra hồn âm nói với Vô Song bên cạnh: "Ngươi nói xem, nếu ta nói với bọn họ ngươi chính là Trưởng Công chúa, có khiến bọn họ kinh sợ không?"

Vô Song liếc mắt nhìn Từ Dương, vẻ mặt giống như hai người vụng trộm làm chuyện gì đó không thể để lộ ra ngoài.

"Chỉ cần ngươi thích, muốn làm gì đều được."

"À."

Sự cưng chiều của Công chúa Vô Song khiến Từ Dương phải sợ run cả người.

Linh Dao cũng không ở lại quá lâu, dù sao nàng cũng có nhiệm vụ, hôm nay đến đây chỉ vì biết nhà, đến nói xong liền rời đi.

Điều khiến mấy người bọn họ không nghĩ tới đã đến, khi Linh Dao vừa bước chân đi, một nhóm khách lạ lập tức đến cửa.

"Mẹ nó, không ngờ ứng nghiệm nhanh đến vậy."

"Ai vậy?"

Tiểu Hoa bước đến gần hỏi, cửa còn chưa mở, bên ngoài đã có tiếng cười truyền ra.

"Từ Dương Tử Tước đại nhân ở đây sao? Chúng ta là người của phủ Quốc công, đến đây thăm hỏi chúc mừng."

Tiểu Hoa bất đắc dĩ quay đầu nhìn Từ Dương, nhận được cái gật đầu bất đắc dĩ của hắn.

"Ha ha ha..."

Khi ra mở cửa, Ngũ Tiểu Hoa sửng sốt trong giây lát, sau đó lại khôi phục bộ dáng tiểu thư khuê các nho nhã, từng người đến trước mặt chào hỏi Từ Dương.

"Nghe nói nam thần được phong Tử Tước, năm tỷ muội tiểu nữ đến để chúc mừng."

Từ Dương quan sát tỉ mỉ năm tỷ muội này, không khác gì trong thế giới hiện thực, chỉ tăng thêm vài phần khí chất quý tộc.

"Khách khí rồi, ta rất muốn kết bạn, tất nhiên quen biết nhau chính là duyên phận, sau này cứ xem đây là nhà mình, có thể tới bất cứ lúc nào."

"Có thật không? Từ Dương đại nhân!"

Từ Dương vội vàng phất tay: "Gọi Từ Dương ca ca là được rồi, không cần khách khí như vậy."

"Tốt lắm, Từ Dương ca ca, tất cả mọi người đã quen nhau, vậy tỷ muội ta ở lại phủ ít ngày, mọi người không để tâm chứ?"

"Cái gì?"

Mọi người nghe mà ngẩn ra, ngay cả Long Khôn cũng có chút không bình tĩnh nổi.

"Ta nói này, cô nương Thần quốc các ngươi đều cởi mở như vậy sao? Mới quen một ngày đã muốn tới nhà người ta ở à?"

Vô Song nói với giọng điệu đầy giễu cợt: "Đều do ngươi rước lấy, không ai giúp được ngươi. Ngươi lớn nhất nơi này, tới bao nhiêu người thu nhận bấy nhiêu, để ta xem ngươi và lão quốc vương ai có thể lực mạnh hơn."

Từ Dương: "..."

Nhưng mà điều Từ Dương không nghĩ tới, lúc này chỉ mới bắt đầu.

Ngũ Tiểu Hoa còn chưa sắp xếp xong, lại một nhóm khách khác lại đến bái kiến.

"Ha ha, Từ Dương Tử Tước có đây không? Phủ Võ thần đến nhà thăm hỏi!"

Lần này không đợi Tiểu Hoa mở cửa, tên gia hỏa vô sỉ đã tự mình đẩy cửa ra, nhìn thấy bên trong một vườn hoa náo nhiệt, Thái Địch cũng ngạc nhiên vô cùng.

"A ha ha, nhà Tử Tước thật náo nhiệt, mấy vị muội muội đều ở đây cả sao?"

Mấy người Ngũ Kim Hoa bĩu môi, trợn mắt nhìn Thái Địch, căn bản không thèm để ý đến hắn.

"Đây không phải con cóc... À không, Thái Địch huynh đệ sao? Ngọn gió nào thổi ngươi tới đây?"

Long Khôn nói những gì Từ Dương muốn nói, khiến một đám nữ nhân nghe mà buồn cười.

"Ha ha, không phải do Từ Dương được thăng chức Tử Tước sao? Gia gia Thái Long của ta cố ý bảo ta đến bái kiến một chút, thuận tiện cũng xin lỗi Từ Dương về hành động của ta hôm nay. Ngài đại nhân không chấp tiểu nhân, tha thứ ta có mắt không nhìn thấy thái sơn."