TRUYỆN FULL

[Dịch] Luyện Khí Mười Vạn Năm

Chương 318: Rời khỏi kinh đô Thần quốc

"A ha! A Dương ca ca, huynh đã về rồi!"

Đại tiểu thư Ngũ Kim Hoa xông tới chỗ lão đại, không thèm nhìn quân cờ của mình. Long Khôn bên cạnh rất thông minh, thừa dịp nha đầu này đứng dậy, tùy tiện thay nàng đánh một quân cờ mà hắn ăn được.

"Ta nói này, các ngươi cũng biết giải trí đó chứ?"

"Hì hì, buổi tối rảnh rỗi, cũng phải thu xếp giải trí thư giãn một chút. A Dương ca ca, huynh có chơi cờ tướng không? Rất thú vị đó, nó là công cụ giết thời gian quả rất tốt!"

Từ Dương đau cả đầu: "Nếu như ta không nhìn lầm, chiêu này của ngươi vẫn còn có cơ hội."

Lời nói vừa dứt, Từ Dương lấy một quân bài trong tay, mắt cũng không thèm nhìn, chỉ dùng tay chỉ sờ lên, liền cười hì hì đem quân cờ này nhét vào bàn tay của nàng.

"Các ngươi chơi đi, chơi cho vui vẻ một chút. Đúng rồi, để Tiểu Hoa chúng ta nghỉ ngơi một chút, đừng việc gì cũng gọi nàng làm!"

Bóng lưng hắn nhanh chóng biến mất, đại tiểu thư Ngũ Kim Hoa mở quân cờ trong tay, cả người hoàn toàn bị dọa sợ...

"Trời ạ! A Dương ca ca, nhất định chính là Du thần trong truyền thuyết!"

...

Trong nháy mắt ba ngày trôi qua.

Trong thời gian này, những chuyện trong nhà hắn đã an bài thỏa đáng, đám người trong đội cả ngày sống phóng túng vui vẻ.

Chỉ mình Từ Dương mỗi ngày đến trốn trong phòng ngồi tu luyện, tiếp tục làm quen với sức mạnh Tu La của mình.

Đồng thời, tu luyện như vậy cũng có thể khiến thế giới tinh thần của hắn trở nên thanh tỉnh hơn, không vì trở cảnh vật xung quanh thay đổi mà ép buộc bản thân phải đồng hóa.

Từ Dương hiểu rất rõ ràng, một khi ý chí của hắn biến mất không thấy gì nữa, rất có thể hắn thật sự không có cách nào thoát khỏi thế giới ảo tưởng này.

Két két.

Cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, đưa mắt nhìn qua, người tới chính là Trưởng Công chúa Vô Song.

Khi đối mặt với Từ Dương, Trưởng Công cười chào hỏi.

"Như thế nào? Mấy ngày nay ngươi lúc nào cũng ở trạng thái tu luyện, còn những nha đầu ngoài kia thì chơi đến quên cả trời đất."

Từ Dương bất đắc dĩ thở dài: "Haizz, như bọn họ không tim không phổi cũng tốt, đối với ta mà nói, sớm ngày tránh thoát thế giới ảo tưởng này mới là chính đạo, ta còn có quá nhiều chuyện còn chưa làm."

Vô Song chần chờ một lát vẫn quyết định đưa quyển trục cho hắn, ngay cả bìa quyển trục cũng được nạm vàng hoa lệ.

Mở ra xem, Từ Dương nhìn thấy tin tức trên đó khiến hắn chấn động vô cùng.

Những miêu tả đầu tiên tả chính xác vị trí đệ tử Lăng Thanh Thù hiện tại.

"Vân Khâu Lĩnh? Đó là nơi nào?"

"Là một khu vực đồng bằng phía đông nam của Thần quốc ta, nơi đó có một vài tộc du mục, cũng có đồi núi và thảo nguyên, còn có rất nhiều chủng tộc quần cư rải rác. Ta đã giúp ngươi xác nhận qua, ngươi bạn có tên Lăng Thanh Thù của ngươi là người thừa kế của một tộc trong tộc du mục này."

Từ Dương hài lòng gật đầu: "Thực cảm ơn ngươi, Công chúa Vô Song đúng là thần thông quảng đại, thông thiên!"

Vô Song tức giận hừ cười một tiếng: "Ngươi đang giễu cợt ta sao? Nếu chút chuyện này cũng không làm được, ta cũng không xứng với chức hộ vệ của ngươi."

Từ Dương rùng mình nói: "Quên đi, ta cũng không có can đảm mời người đứng đầu Thần quốc làm hộ vệ của ta. Đúng rồi, mấy người sau vì sao lại phong ấn tinh thần lực?"

Vô Song nghiêm mặt nói: "Đó là bởi vì ta chỉ nhận được tin tức và manh mối, chưa hoàn toàn kiểm chứng, ta đã cho người đi xác minh rồi, một khi thân phận và vị trí của bọn họ hoàn toàn được xác nhận, phong ấn tinh thần lực tự nhiên sẽ được giải trừ."

Lúc này Từ Dương mới hiểu ra, gật đầu một cái."Thì ra là thế, có phần công hạng nhất này của ngươi, hành trình của chúng ta xem như bắt đầu."

"Chúng ta... Ngươi xác định, trong danh sách đồng hành của ngươi có ta gia nhập sao?"

Từ Dương cười cười: "Không như vậy thì sao? Ngươi cả ngày ở trong cung cũng không chuyện gì làm, huống chi ở Thần quốc, chuyện ngươi muốn làm ai dám ngăn cản?"

Vô Song cười nói: "Muốn ta gia nhập cũng không phải là không thể, thậm chí ta còn có thể giúp ngươi tìm được tất cả đồng bạn của ngươi. Nhưng vì chuyện này ngươi nhất định phải nợ ta một ân tình lớn."

Từ Dương nhướn mày hỏi: "Nói chính xác thì khi ngươi cần, ta phải thay ngươi làm một chuyện?"

"Không sai, yêu cầu này của ta ngươi nhất định có thể làm được, hơn nữa sẽ không vi phạm bản tâm ý chí của ngươi, như thế nào?"

"Không có vấn đề."

Vô Song cười khẽ, giơ cánh tay ngọc lên muốn làm động tác đập tay.

"Tại Thần quốc chúng ta, ước định giữa nam nhân và nữ nhân cũng có thể dùng phương thức đập tay xem như gông xiềng, trừ phi một bên mất đi sinh mệnh, bằng không ước định này sẽ mãi mãi không thay đổi."

Ba!

Hai người nhẹ nhàng đập tay vào nhau, quả thật có một tia thần lực sáng tụ mà không tán, sau đó biến mất ở trước mặt đối phương.

Tối đến, Từ Dương triệu tập tất cả mọi người trong đội đến đình viện mới của hắn, bên trong bày một bữa tiệc lẫu tự phục vụ, mọi người cùng nhau nâng ly cạn chén hòa thuận, bữa ăn vô cùng vui vẻ.

Ngay cả người quen tiếp nhận sự sùng bái của chúng sinh như Vô Song, sâu trong nội tâm vẫn tràn đầy cảm giác thỏa mãn.

Sắp kết thúc bổi tiệc, Từ Dương thay đổi thành dáng vẻ nghiêm túc, nói rõ kế hoạch tiếp theo của hắn với mọi người.

"Theo kế hoạch, ngày mai chúng ta sẽ phải chuẩn bị, ngày hôm sau nữa phải xuất phát từ kinh đô Thần quốc đi tới Vân Khâu Lĩnh."

Ngũ kim hoa nghe vậy vô cùng hưng phấn, đối với các nàng mà nói, có thể ra ngoài du ngoạn là một việc vô cùng kích thích.

Tiểu Hoa cũng không phản đối, ý muốn của thiếu gia chính là ý muốn của nàng, thiếu gia đi đâu, nàng tự sẽ theo đó.

Long Khôn ngoáy mũi, hừ lạnh một tiếng đồng ý, xưa nay hắn không sợ trời không sợ đất, quen làm nhị thế tổ rồi, lòng can đảm lớn hơn người bình thường nhiều.

Trong toàn đội, người khổ sở duy nhất chỉ có Phó thống lĩnh lính đánh thuê Linh Dao. Vô Song nhìn ra lo lắng của nàng ta, liếc nhìn Từ Dương mà không nói gì.

Nhưng khi trời tối, Linh Dao mang tâm sự nặng nề trở lại đội ngũ lính đánh thuê, thống lĩnh lính đánh thuê cũng chính là sư huynh A Lỗ Tạp Nhĩ của Linh Dao, người này đã gặp nàng, trao cho nàng danh hiệu cao quý nhất đẳng Nam tước, bảo lưu toàn bộ chức vị đặc quyền của nàng, cho nàng nghỉ ngơi một năm.

Đặc cách Hoàng quyền.

Linh Dao phấn khích vô cùng, nhưng nàng cũng có chút nghi hoặc về ân sủng bất ngờ này.

Sau một hồi dò hỏi, Thủ lĩnh lính đánh thuê A Lỗ Tạp Nhĩ mới lộ ra công lao này thuộc về Từ Dương, đương nhiên không thể nói với nha đầu này là do Trưởng Công chúa sắp xếp.

Thế là gánh nặng của Linh Dao đã được trút bỏ, toàn đội có thể xuất hành, qua một ngày chuẩn bị, rạng sáng hôm sau, thuyền Tam Tê thần lực đã xuất phát trên bầu trời Thần quốc.

Cuối cùng toàn đội của Từ Dương cũng đã thực hiện bước đầu tiên để ra ngoài tìm người.