Phải thừa nhận, thế giới ảo tưởng Thấn quốc mà Tiêu Diêu Đạo Quân sáng tạo ra có hết thảy những cảnh đẹp chân thực không gì sánh kịp, giống như một không gian song song tồn tại độc lập.
Điều khác biệt duy nhất là thế giới ảo tưởng được tạo ra từ tinh thần lực, còn không gian song song được pháp tắc tồn tại chân thực sáng tạo ra.
Đương nhiên, nếu kết hợp tinh thần lực và pháp tắc một cách hoàn mỹ có thể sáng tạo ra thế giới vĩnh hằng chân chính được hay không trước mắt vẫn còn là một ẩn số, bởi vì tại cấp độ của đại lục này, ngoại trừ Tu La không còn ai từng đạt đến trình độ như vậy.
Đám người một đường bay ra khỏi bầu trời kinh đô Thần quốc, tiến nhập vào bầu trời vương vực khác của Thần quốc, tận hưởng vẻ đẹp của thế giới này.
Đây là lần đầu tiên bọn họ rời khỏi kinh đô, nhìn thấy cảnh đẹp trước mắt kích động vô cùng.
"Trời ạ, sống lâu như vậy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy thế giới bên ngoài kinh đô, thật sự quá đẹp, ta không muốn trở về chút nào."
Ngũ kim hoa kích động hô lớn, từ boong thuyền trên bầu trời nhìn ngắm xung quang, như muốn thu hết toàn bộ thế giới vào mắt, loại cảm giác thỏa mãn đến không nói nên lời.
"Thế giới rất lớn, cuối cùng chúng ta cũng có thể ra ngoài một chút ..."
Tâm trạng của Từ Dương cũng rất tốt, đột nhiên hắn cảm nhận được một mặt đặc thù của thế giới này, hắn không nhịn được bắt đầu suy xét.
Thế giới ảo tưởng và thế giới chân thật chỉ đối lập nhau, ý nghĩa tồn tại không khác gì không gian song song.
Không thuộc về nơi đây đơn giản cũng chỉ là ý niệm suy nghĩ của một người mà thôi.
Nếu như tất cả vị diện song song đều có thể tự do tồn tại, có lẽ sẽ là một loại tiên phong không có gì sánh kịp.
"Nghĩ gì thế? Ánh mắt của ngươi nói cho ta biết, trong đầu ngươi đang nghĩ tới không phải chỉ có đồng bạn của mình."
Chẳng biết từ lúc nào, Vô Song đi tới bên cạnh Từ Dương, nha đầu này lúc nào mang theo vẻ thần bí. Dọc theo đường đi Linh Dao vô cùng hứng thú với Vô Song, nàng ta không chỉ một lần muốn tìm hiểu thân phận của Vô Song nhưng đều bị nữ nhân này khéo léo ứng đối, Linh Dao cũng không có cách nào khai thác từ nàng ta.
"Nhìn thấy vẻ đẹp của thế giới này nên sinh ra chút cảm khái mà thôi."
Trầm mặc chốc lát, lần này Từ Dương có chút không thích ứng, ngược lại hứng thú quay đầu nhìn Vô Song: "Ta tưởng rằng ngươi có thể lên tiếng giữ ta lại nhưng ngươi cũng không làm như vậy."
Vô Song cười khẽ: "Bởi vì ta biết ta không thể thay đổi suy nghĩ của ngươi, chỉ có chính ngươi mới có thể khiến ngươi nhìn thấu những thứ ngươi chưa từng nhìn thấy qua. Người khác nói vĩnh viễn chỉ có tác dụng phụ trợ, bản tâm lĩnh ngộ thông thấu mới có thể có giác ngộ thật sự."
Thời gian trôi qua, phi thuyền đi xuyên hết ngọn núi này đến ngọn núi khác, lặng lẽ tiến vào khu vực Vân Khâu Lĩnh.
Thảo nguyên bao la rộng lớn kéo dài vô tận, mang đến cho người ta một loại cảm giác vô cùng thư thái.
"Chính là ở chỗ này. Dựa theo tư liệu hiện lên trong quyển trục, mục tiêu là Mục Thần bộ lạc, chúng ta phải cẩn thận tìm kiếm một phen, biết đâu có thể thu hoạch lớn hơn."
Từ Dương gật đầu tán thành, sau đó thao túng phi thuyền chậm rãi di chuyển xuống phía dưới.
Thuyền này do thần lực khống chế, có thể tùy ý biến hóa lớn nhỏ, sau khi hạ xuống đất có thể biến thành một chiếc xe do Thần lực đẩy đi, chậm rãi đến gần bộ lạc.
"Dừng lại, các ngươi là ai?"
Từ Dương đứng phía trước boong thuyền nhìn mười mấy đại hán cưỡi ngựa trước mặt cung kính chắp tay nói: "Xin chào, chúng ta là sứ giả đến từ kinh đô Thần quốc, muốn tìm kiếm tộc nhân Mục Thần Tộc."
Mười mấy đại hán trước mặt đưa mắt nhìn nhau, người cầm đầu trầm ngâm trong chốc lát, lại nhìn chiếc xe có hình thù khá đặc biệt kia gật đầu một cái.
"Nếu tìm kiếm Mục Thần Tộc thì đi cùng chúng ta, nhất định có manh mối các ngươi muốn biết."
Rất nhanh, xe này dưới dẫn đầu của mười mấy đại hán đã tiến vào bộ lạc trên bình nguyên, mấy chục tộc nhân du mục mặc trang phục đặc biệt tiến đến gần lều cỏ, trên người bọn họ tản mát ra khí tức tu sĩ vô cùng mãnh liệt, xem ra cũng phải người lương thiện gì, nếu thật sự muốn động thủ, bọn họ cũng là một nhóm có sức chiến đấu mạnh mẽ.
"Tộc trưởng đại nhân cho mời."
Người đứng đầu tự mình tiếp dẫn, mấy người Từ Dương nghiêm trang đi vào giữa lều, cảm thấy bầu không khí xung quanh vô cùng quỷ dị.
Quan trọng hơn, những người này phát ra âm thanh khiến người nghe khó hiểu, căn bản không biết bọn họ nói gì với nhau.
"Nghe này, nếu chút nữa có tình huống gì phát sinh thì phải trốn ở sau lưng ta."
Hồn âm của Từ Dương truyền đạt cho từng đồng đội của hắn, dáng người Đoàn Đoàn nhỏ nhắn trực tiếp được Từ Dương ôm vào trong ngực, Thao Thiết chỉ lớn bằng bàn tay, ngồi xổm trên vai Từ Dương hết sức an toàn.
Sau khi tiến vào trong lều, hơn mười đại hán làn da màu đồng chậm rãi xoay người lại, điều khiến mọi người bất ngờ chính là mười mấy cường giả này đều là lãnh đạo tộc người du mục, trên mặt và trên người đều khắc đường vân vàng đậm, giống như ký hiệu đặc thù, trên những ký hiệu đó đều ẩn chứa khí tức chiến binh mạnh mẽ.
"Đây là sức mạnh chú văn đặc biệt của các tộc du mục, cũng là một loại đặc thù của tu sĩ, dung hợp sức mạnh bản thân và sức mạnh tự nhiên thành một thể, bảo tồn bên trong chú văn và huyết mạch."
Hồn âm Vô Song nhanh chóng truyền vào cơ thể Từ Dương, giúp hắn cập nhật được chút kiến thức, càng quan trọng hơn, trong hồn niệm mà Vô Song truyền tới có các đặc điểm thuộc tính và trạng thái tương ứng của chú văn được khắc sâu trong đầu hắn.
Nhìn qua mười mấy người trước mặt, Từ Dương cũng nhận thức rõ ràng sức mạnh của bọn họ.
"Nghe nói mấy người các ngươi muốn tìm kiếm Mục Thần Tộc? Có chuyện gì sao?"
Người đứng đầu này hẳn là tộc trưởng, da màu đồng hai mắt sáng ngời, khí tức vô cùng cường đại.
"Tìm kiếm cố nhân. Không biết các hạ thuộc về tộc nào? Có biết Mục Thần Tộc ở nơi nào không?"
"Chỉ sợ làm các ngươi thất vọng rồi, bởi vì Mục Thần Tộc đã bị tuyệt sát hai ngày trước."
"Ngươi nói cái gì?"
Mọi người kinh hãi hô lên, ngay cả Từ Dương khi nghe tin tức này trong lòng cũng run rẩy.
"Có lẽ các ngươi không tin, nhưng Đương Dương Tộc chúng ta không cần thiết phải nói dối, Mục Thần Tộc bị hủy diệt có mười mấy tộc dân trốn ở chỗ chúng ta, để ta cho người dẫn bọn họ vào, các ngươi hỏi xem ta nói thật hay giả."
Tộc trưởng vừa ra lệnh, một đại hán trong lều vội đi ra ngoài, nhanh chóng dẫn mười mấy người già và trẻ em vào.
Dựa theo ghi chép trên trên quyển trục, giữa trán tộc dân Mục Thần Tộc có một đạo ấn ký hỏa văn đặc thù, mười mấy người trước mặt này đúng là có ấn ký như thế.