Tổng cộng có hơn hai mươi hình ảnh lần lượt xuất hiện.
Khi nhìn thấy hình ảnh cuối cùng, nữ nhân mặc trường bào màu tím sẫm lại một lần nữa lên đảo, cuối cùng mấy người Từ Dương mới ý thức được nguy hiểm.
"Quả nhiên như ta dự đoán, át chủ bài lớn nhất sau lưng Vũ Vương tử chính là những ngoại tộc do mẫu thân hắn mang tới! Xem ra tối hôm nay là thời cơ cuối cùng để bọn chúng hạ thủ quốc vương, chúng ta nhất định phải ngăn cản trước một bước."
"Anh Vương Tử, ngươi đã chuẩn bị xong chưa? Nếu như ngươi đã hạ quyết tâm, như vậy triệu tập tất cả nhân mã dưới quyền ngươi, dẫn theo ta cùng tiến công!"
Từ Dương vô cùng nghiêm túc nhìn Anh Vương Tử, chờ đợi lựa chọn của hắn.
Anh Vương Tử đã không còn lựa chọn nào khác, dù hắn không đành lòng thương tổn huynh đệ ruột thịt của mình nhưng hắn nhất định phải suy nghĩ cho sự an toàn của phụ vương và mẫu hậu hắn. Tất nhiên Vũ Vương tử đã liều lĩnh, như vậy Anh Vương Tử cũng không thể nương tay.
"Không có gì để cố kỵ nữa, người dám đụng đến phụ vương mẫu hậu của ta đều là kẻ địch của ta, từ giờ trở đi tất cả sức mạnh thủ hạ ta đều thuộc quyền chỉ huy của các hạ, ngươi nói làm thế nào chúng ta sẽ làm theo!"
Từ Dương hài lòng nhìn Anh Vương Tử gật đầu.
"Yên tâm, ta tuyệt sẽ không để cho ngươi thất vọng, bây giờ ngươi có bao nhiêu nhân thủ?"
"Băng Giáo chiến đoàn có khoản ba ngàn, mặc dù nhân thủ không nhiều nhưng mỗi chiến sĩ đều là người tinh nhuệ nhất trong toàn bộ Băng Tuyết Thần Triều.
Từ Dương mỉm cười: "Đủ rồi!"
"Ngươi lập tức triệu tập bọn họ đến nơi này, chúng ta cùng tiến vào hoàng cung, ai dám ngăn cản chúng ta giết không tha!"
Nửa giờ sau, ba ngàn Băng Giáp chiến sĩ hoàn toàn tập kết.
Với tư cách là chỉ huy đội ngũ, Từ Dương mang theo những người trong đội của mình cùng ba ngàn Băng Giáp chiến sĩ cuồn cuộn tấn công về phía hoàng cung.
Ven đường cũng gặp phải không ít cấm vệ quân dưới quyền Vũ Vương tử, dưới sự dẫn đầu của đám người Từ Dương căn bản đã hoàn toàn nghiền ép những kẻ có ý muốn ngăn cản.
Rất nhanh, đội quân đã đến cửa hoàng cung bắt đầu triển khai đối mặt với cấm vệ quân Vũ Vương tử.
"Anh Vương Tử, phong tỏa hoàng cung là mệnh lệnh của Vương thượng chẳng lẽ ngươi muốn kháng chỉ? Muốn trở thành tội nhân của toàn bộ Băng Tuyết Thần Triều?"
Người lên tiếng này chính là phó tướng dưới quyền Vũ Vương tử, cũng là phụ tá đắc lực của hắn ta A Nhĩ Tháp.
"Bớt nói nhảm, mau tránh ra, ta muốn lập tức gặp phụ vương và mẫu hậu."
"Ha ha, chỉ sợ ngươi mãi mãi cũng không có cơ hội này, Anh Vương Tử chịu chết đi!"
Phải thừa nhận tên gia hỏa A Nhĩ Tháp này có thực lực rất mạnh, nhưng trước mặt Từ Dương mà còn dám còn rỡ thì chỉ có con đường chết.
Rất nhanh Từ Dương đáp lại hành động của hắn ta. Trong nháy mắt, Từ Dương đằng không mà lên, Tu La kiếm trong tay từ trên không trung đánh xuống phong mang vô cùng kinh khủng, dường như trong khoảnh khắc đá A Nhĩ Tháp ra ngoài kết giới phòng hộ.
"Với chút thực lực của ngươi mà dám phát ngôn bừa bãi trước mặt chúng ta? Thật nực cười!"
"Các chiến sĩ, xông lên cho ta!"
Lập tức quân đội hai bên đánh với nhau, Từ Dương cùng đám người trong đội của hắn phát huy thế lực mạnh mẽ không thể xem thường.
Một mình Long Khôn có thể ngăn cản hơn trăm người, Lăng Thanh Thù Linh Dao bên cạnh mở ra thông đạo, Từ Dương và Vô Song là một đôi tổ hợp hoàn mỹ, trực tiếp chính diên chống lại hơn ngàn Hộ Giáp quân đoàn của đối phương.
Ầm ầm!
Trong chiến trường, Từ Dương và Vô Song đồng thời phóng xuất một sức mạnh rực rỡ như Long Đằng.
Trong chốc lát, ánh sáng một đen một vàng đồng thời tập kích về hai hướng.
Chỉ một đợt tán công nhỏ, mấy ngàn cấm vệ quân của đối phương đã bị đánh bay.
Trước sức mạnh vô song của Từ Dương, A Nhĩ Tháp đã bị chặt bỏ hai cánh tay, cả người cuộn tròn trên mặt đất như sâu kiến, rên rĩ đau đớn.
"Đây chính là kết cục của việc ngươi và Vũ Vương tử cấu kết làm việc xấu."
Không nói lời thừa, Từ Dương đá bay cả người A Nhĩ Tháp ra ngoài, tiếp đó dẫn dắt đại quân dưới tay tiếp tục đi về phía trước.
Hơn hai giờ sau, toàn bộ Băng Giáp quân đoàn dưới sự dẫn đầu của Từ Dương, từ bên ngoài cung điện trực tiếp đánh giết vào chính điện hoàng cung.
Nhưng không hề có quân đoàn bao vây trấn áp như mọi người tưởng tượng, đại sảnh hoàng cung rộng lớn như vậy chỉ có sáu người ngoại tộc mặc trường bào tím thẫm yêu dị.
Không nhìn rõ mặt mũi hình dáng của bọn họ, nhưng nữ nhân dáng người xuất chúng đứng chính giữa kia chắc là mẫu thân của Vũ Vương tử.
"Ha ha ha, mấy chục năm không gặp, tiểu Anh, ngươi đã lớn như vậy rồi."
"Thì ra là yêu nữ ngươi, ngươi đã giấu phụ vương và mẫu hậu ta đi đâu?"
"Hừ, nghĩ không ra bao nhiêu năm trôi qua, ngươi vẫn không lễ phép như vậy, đúng lúc để ta dạy dỗ ngươi nên làm người như thế nào ?"
Giọng nói yêu nữ tràn đầy mạnh mẽ dụ hoặc, nhưng rất nhanh, khi toàn thân bà ta lóe lên, tất cả mọi người mới ý thức được đây một đối thủ vô cùng mạnh mẽ.
Trong hư không, hư ảnh màu đen quỷ mị tùy ý lướt qua, mỗi lần di chuyển đều để lại một đạo tàn ảnh ngưng thực trong hư không. Trong nháy mắt, vô số hư ảnh màu tím thẫm xuất hiện trên đỉnh đầu mọi người nhưng chỉ có một hình dáng chân thật không báo trước xuất hiện trước mặt Anh Vương Tử, tốc độ rất nhanh, ngay cả Từ Dương cũng không thể phát hiện.
Một chưởng đánh ra, cả người Anh Vương Tử bay ngược ra ngoài.
"Tiểu tử, một tát này ta thay mẹ ngươi giáo dục ngươi."
Tiểu Nam bên cạnh Anh Vương Tử không thể chịu đựng được, theo bản năng muốn xông lên chống lại nữ nhân này, Từ Dương vội vàng kéo Tiểu Nam sang một bên, đồng thời đứng chắn trước mặt yêu nữ này.
"Ngươi chính là mẫu thân Vũ Vương tử đúng không? Tốt nhất đừng tiếp tục giúp đỡ những kẻ bất lương, bằng không chúng ta cũng trở thành địch nhân."
Yêu nữ trường bào tím khuôn mặt căng thẳng, nhìn thẳng Từ Dương: "Ngươi chính là Hắc Mang Tinh mà Thần Thiên sư bói ra đúng không? Quả nhiên có chút thực lực.
Có điều thật đáng tiếc, ngươi không cùng phe với chúng ta, rất nhiều thứ ngươi cũng không hiểu rõ. Ta khuyên ngươi tốt nhất đừng lội vào vũng nước đục này, bằng không ngươi và những người bạn của mình sẽ bị liên lụy."
Từ Dương cười lạnh: "Chỉ bằng ngươi?"
Yêu nữ trường bào tím thẫm không nói gì, chỉ cười khẽ lắc đầu.
"Bằng vào ta có lẽ sẽ không có năng lực này, nhưng mà Giao Nhân tộc sau lưng ta thì các ngươi không thể đắc tội được, bởi vì toàn bộ ma thú bá chủ Vô Tận Hải chính là tổ tiên của Giao Nhân tộc chúng ta. Ngươi có thể không để chúng ta vào mắt, nhưng nếu ngươi thật sự muốn đối địch với ta, ta bảo đảm ngươi không thể sống mà rời khỏi Vô Tận Hải này!"
Từ Dương nhịn không được cười lớn: "Không biết bao lâu rồi chưa có ai nói chuyện như vậy với ta, A Dương ta muốn đi không ai có thể giữ."
Một cỗ sức mạnh vô cùng lớn bộc phát từ tay trái của hắn, Từ Dương đảo khách thành chủ, chủ động đánh về phía yêu nữ.
"Hôm nay, ta thật muốn xem bá chủ Vô Tận Hải Giao Nhân nhất mạch rốt cuộc cường đại thế nào?"
Tính khí của Từ Dương nữ nhân này không thể nắm giữ được, trong nháy mắt khi hắn động thủ, yêu nữ liền cảm nhận được hắn rất cường đại.