TRUYỆN FULL

[Dịch] Luyện Khí Mười Vạn Năm

Chương 342: Chiêm Tinh Vấn Thiên

Vốn Vũ Vương tử không nghĩ đến mấy người Từ Dương còn có thể sống sót trở về.

Bởi vì trên lý thuyết, thực lực Nhân Ngư chủ mạnh hơn Vũ Vương tử, thế nhưng có nằm mơ giữa ban ngày hắn ta cũng không nghĩ đến Nhân Ngư chủ cũng có tính toán của mình, căn bản không có dự định cùng hắn hợp tác đúng nghĩa, hai bên cũng không thể hoàn toàn tin tưởng đối phương, Nhân Ngư chủ không có ý định thật sự làm gì Từ Dương.

Sau khi Từ Dương và Vô Song tiến vào thông đạo đến Nhân Ngư trủng, Vũ Vương tử đã phái thân binh của mình xây dựng cấm chế cường đại ở lối vào để đề phòng vạn nhất.

Đáng tiếc, chuyện không phát triển theo hướng mà Vũ Vương tử nghĩ đến.

Từ Dương và Vô Song chẳng những đã trở về, mà còn không chút hao tổn. Không hề nghi ngờ mục tiêu tiếp theo bọn họ sẽ diệt trừ chính là Vũ Vương tử.

"Ta đã nói rồi, bất cứ ai phản bội ta hoặc tính toán làm hại người của ta đều phải tiếp nhận lửa giận vô tận của ta! Vũ Vương tử, ngươi không có chỗ để trốn đâu, hiện tại cách tốt nhất là xuất hiện trước mặt ta, cầu xin ta tha thứ."

"Đương nhiên ngươi cũng có thể không làm như vậy, ta sẽ đích thân tìm đến ngươi."

Giọng của Từ Dương có lực xuyên thấu mạnh mẽ, chính là đang nói cho Vũ Vương tử nghe.

Không biết nơi này mượn nhờ tính chất đặc thù gì mà Vũ Vương tử nghe xong lời của Từ Dương chỉ đáp lại bằng nụ cười nửa miệng.

"Vương tử điện hạ, bây giờ chúng ta phải làm gì? Có cần liên hợp lại vây quét kẻ ngoại lai kia không?"

Vũ Vương tử cười nhẹ lắc đầu: "Không cần vội, qua đêm nay, ta muốn làm cho cả Băng Tuyết Thần Triều đều xem tên ngoại lai kia mới chính là kẻ địch, Vân Mộng đoạt xá chuẩn bị thế nào?"

Vũ Vương tử định thần nhàn nhã ăn hoa quả, vừa nhìn hộ vệ bên cạnh hỏi thăm.

"Khởi bẩm Vương tử điện hạ, đã chuẩn bị xong, tám phần qua đêm nay đại trận sẽ khởi động bất cứ lúc nào."

"Làm rất tốt, một khi kế hoạch của chúng ta thực hiện thành công, mấy người bọn ngươi sẽ đạt được thứ mình muốn, nhớ kỹ, trước khi khởi động đại trận, tuyệt đối không nên bại lộ hành tung của những hộ đạo kia, bởi vì bọn họ mới chính là át chủ bài để chúng ta ứng đối mọi chuyện."

"Dạ hiểu!"

Ầm ầm!

Tu La kiếm trong tay Từ Dương chưa bao giờ e ngại bất kỳ trở ngại nào, kiếm khí cường đại trong nháy mắt bắn ra, dường như vừa đối mặt đã hoàn toàn xé nát cấm chế pháp trận xung quanh.

Sau khi tránh thoát khỏi giam cầm trong trận pháp, Từ Dương và Vô Song mang theo Bạch Liên Tuyết cùng vọt ra khỏi tòa cung điện của Vũ Vương tử.

Đúng như hai người phán đoán, tòa cung điện này chỉ là lầu trống, không còn bất cứ ai. Rõ ràng, Vũ Vương tử đã sớm ve sầu thoát xác, chuẩn bị xong hết thảy.

"Bây giờ chúng ta nên làm cái gì?"

Từ Dương sắc mặt ngưng trọng tự hỏi phút chốc sau đó mở miệng: "Hay trước tiên về phủ Thần Thiên sư trước gặp mặt mấy người Anh Vương Tử, dù sao mấy người trong đội của chúng ta cũng ở đây."

Kết quả là ba người bày ra thân pháp cực hạn, về tới phủ Thần Thiên sư trước.

Lần này, không có chuyện ngoài ý muốn xuất hiện, mấy người trong đội bao gồm cả Anh Vương Tử, Tiểu Nam và Thần Thiên sư đều ở trong phủ.

Khi thấy nữ nhi của mình bình yên vô sự được đưa về, ánh mắt Thần Thiên sư lóe lên cảm xúc phức tạp, nhất thời òa khóc.

"Phụ thân, người đừng lo lắng."

"Nữ nhi của ta, trở về là tốt, trở về là tốt rồi."

Thần Thiên sư nói xong vội quỳ xuống trước mặt Từ Dương và Vô Song, nặng nề dập đầu lạy ba cái.

"Từ hôm nay trở đi, hai người các ngươi chính là ân sư của Thần Thiên sư nhất mạch ta."

Từ Dương lắc đầu: "Cũng không cần phải như vậy, chúng ta bây giờ cùng có chung một kẻ địch, đó chính là Vũ Vương tử."

Nói xong, Từ Dương đỡ Thần Thiên sư dậy, quay đầu nhìn Anh Vương Tử nói: "Trong hoàng cung có động tĩnh gì không?"

Anh Vương Tử bất đắc dĩ lắc đầu: "Từ khi các ngươi rời đi đến bây giờ, toàn bộ hoàng cung cũng triệt để giới nghiêm, ngoài những người của Nhị ca ta, phụ vương và mẫu hậu bên kia cũng không có chút động tĩnh nào cả."

Từ Dương cười lạnh: "Ta cũng đoán được như vậy, nhị ca ngươi chuẩn bị hạ thủ với phụ vương của ngươi."

Anh Vương Tử và Tiểu Nam nhìn nhau, vô cùng lo lắng nhìn về phía Từ Dương: "Làm sao ngươi biết được?"

"Chuyện này cần phải hỏi sao? Bởi vì ta và Vô Song không vẫn lạc trong địa bàn của Nhân Ngư, người bày bố toàn bộ âm mưu này chính là Vũ Vương tử, rõ ràng hắn đã biết chúng ta liên thủ, mà đã mất đi ủng hộ và che chở của Nhân Ngư tộc. Vũ Vương tử đã không có con đường khác để lựa chọn, muốn bảo toàn bản thân, thậm chí thỏa mãn dục vọng của hắn, con đường duy nhất hắn phải làm chính là ra tay với phụ vương của mình."

Vẻ mặt u buồn của Anh Vương Tử không thể tin được: "Vì cái gì? Chỉ vì quyền lợi sao?"

"Sinh ra trong hoàng tộc, lẽ ra ngươi phải sớm có tâm tư như vậy, cho dù ngươi thương hại người khác thì họ chắc gì đã bỏ qua cho ngươi, Anh Vương Tử tỉnh lại đi. Ngươi phải thừa kế tất cả, nếu ngươi không thể xưng vương thì ngươi vĩnh viễn không thừa kế được vương vị."

Nghe Từ Dương nói, Anh Vương Tử trở nên trưởng thành hơn, hắn nghiêm túc nhìn Từ Dương gật đầu.

"Ta hiểu ý của ngươi, như vậy kế tiếp chúng ta nên làm gì?"

Từ Dương than nhẹ một tiếng: "Ta hoài nghi trong tay Vũ Vương tử còn có những át chủ bài khác, bây giờ ta phải tìm hiểu chuyện liên quan đến người này càng nhiều càng tốt. Thần Thiên sư, ngươi có thể giải đáp một nghi vấn của ta không?"

Thần Thiên sư không chút nghĩ ngợi gật đầu đồng ý.

"Nếu dò hỏi ta không giúp gì được, nhưng nếu thi triển Vấn Thiên pháp, nhất định có thể giúp ngươi tìm được tin tức ngươi muốn."

Từ Dương hài lòng gật đầu. "Vậy thì lập tức bắt đầu đi, ta tự mình hộ pháp cho ngươi!"

Mọi người dưới sự dẫn đầu của Thần Thiên sư, lại một lần nữa đi vào trong căn mật thất của hắn, đến trước Chiêm Tinh trận.

Trong chốc lát, hồn lực Thần Thiên sư dao động mạnh mẽ trong nháy mắt bộc phát, rất nhanh giữa mi tâm của hắn, hào quang sáng chói nhanh chóng dung nhập vào trong pháp trận.

Vô số tinh thần trên đầu mọi người chầm chậm diễn hóa, đây chính là trọng tâm pháp môn Chiêm Tinh vấn đạo.

Vô Song ở bên cạnh nhìn thấy trận pháp dao động, trong ánh mắt như lóe lên vệt sáng đặc thù rồi biến mất.

Chẳng mấy chốc, dưới sắp xếp của Thần Thiên sư, mỗi một ngôi sao bắt đầu vận chuyển theo quỹ tích đặc biệt của nó.

Có điều quá trình này tương đối hao phí nguyên thần, sau khi Thần Thiên sư hoàn thành lần bói toán này, cả người trở nên vô cùng suy yếu, nhìn dáng vẻ cần phải được nghỉ ngơi một lúc.

Khi quỹ tích hắn ta bày ra kết thúc, nhưng ngôi sao kia cấp tốc ngưng tụ tạo thành ánh sáng màu lam vô cùng chói lọi. Trong ánh sáng đó, mấy chục quang ảnh Đồ Đằng lần lượt xuất hiện, hình ảnh trong đó phản ảnh được nội dung mấy người Từ Dương muốn thấy.

Trong khung cảnh vừa rồi, đứng bên cạnh Vũ Vương tử có một nữ nhân mặc trang phục tím sẫm thần bí, dung mạo xuất chúng vô cùng, có điều trong ánh mắt ẩn chứa yêu khí nồng đầm.

"Chẳng lẽ nữ nhân này chính là mẫu thân của Vũ Vương tử? Khí tức thật mạnh, có lẽ bà ta chính át chủ bài trong hành động lần này của hắn!"