Cảm nhận được áp lực sóng nước khổng lồ đến từ Vô Tận Hải, dù mạnh như Từ Dương cũng phải cẩn thân hơn vài phần.
Dù một người có mạnh thế nào cũng tuyệt không có khả năng dùng sức mạnh của mình chống lại toàn bộ hải dương rộng lớn.
Tuy Từ Dương mạnh, nhưng không lỗ mãng đến mức cứng rắng đói chọi với đối thủ sắc bén, huống chi hắn còn cân nhắc đến sự an toàn của Vô Song bên cạnh.
Nếu như chỉ một mình hắn quyết đấu với Nhân Ngư chủ biến dị này, dù có đánh như thế nào cũng không vấn đề gì. Nhưng bây giờ Vô Song lại ở bên cạnh hắn, Từ Dương tuyệt không để cho nàng nhận lấy chút nguy hiểm nào.
"Sức mạnh Tu La - thức tỉnh!"
Ầm ầm!
Một cỗ sức mạnh khổng lồ long trời lở đất từ cơ thể Từ Dương bùng nổ phát ra, thủy khí vô biên nhanh chóng hóa thành màu đen, đó là thuộc tính sa đọa đang thiêu đốt, lần đầu tiên ở dưới nước Từ Dương mở ra hoàn toàn lĩnh vực sức mạnh Tu La.
Trong mê võng, dường như có vô số quỷ ảnh bị cầm tù trong bóng tối, tùy ý trưng ra bộ mặt dữ tợn, nghênh đón Nhân Ngư chủ biến dị trước mặt.
Những nơi nó đi qua, tất cả hình thái khí tức liên quan đến sức mạnh Nhân Ngư chủ phát ra đã hoàn toàn bị sa đọa, trong khoảnh khắc đồng hóa thành sức mạnh Tu La của mình, tấn công về phía Nhân Ngư chủ.
"Cái gì! Sức mạnh này thật đáng sợ, may mắn kế thừa sức mạnh huyết mạch Băng Tổ hoàn mỹ, bằng không đối mặt với trạng thái đỉnh phong của người này sợ là không chống đỡ nổi."
Hình thức đỉnh phong mạnh mẽ như Nhân Ngư chủ cũng phải thừa nhận, đối mặt với cơn giận thật sự của Từ Dương, hắn không nắm được phần thắng.
Nhưng vì tương lai của Nhân Ngư tộc, hắn nhất định phải tìm ra đường sống từ trong chỗ chết, dù cho thịt nát xương tan, cũng tuyệt không lùi bước.
Dưới sự điều động khí tức của Nhân Ngư chủ, vô số sóng lớn cấp tốc che chắn trước người, chống lại sức mạnh Tu La bá đạo. Cùng lúc đó, sau lưng gia hỏa này lần nữa huyễn hóa ra sức mạnh bản nguyên băng lam.
Trong lúc nhất thời, tử khí bàng bạc ôm lấy sinh mệnh lực vô tận mênh mông xanh thẳm.
Két két!
Không có ai nghĩ đến, khi hai cỗ sức mạnh ôm nhau, kết quả lại đóng băng toàn bộ Nhân Ngư lĩnh vực Vô Tận hải.
Trong nháy mắt, không gian to lớn dưới nước đã mất đi kết giới thủ hộ, nước đông cứng thành một khối băng tinh thể cực lớn, tất cả mọi người trong thời gian ngắn đã đánh mất khả năng hành động.
Vô Song khôi phục động tác đầu tiên, ánh sáng vàng óng cường đại tản ra thủ hộ Thiên Sứ, nhanh chóng khôi phục trạng thái phòng vệ của bản thân nàng.
Ngay sau đó, đại lão Từ Dương bên cạnh nàng, mượn nhờ linh hồn hải vô cùng vô tận cung cấp sức mạnh Tu La sinh sôi không ngừng. Rất nhanh bằng vào sức mạnh màu đen thuần túy, hòa tan tầng băng cứng bên ngoài cơ thể.
Két két!
Cuối cùng mới đến Nhân Ngư chủ, người tự tay bày ra hết thẩy. Những xúc tu khổng lồ biến dị kéo dài ra phía sau, giống như máy xúc, hai chân điên cuồng đẩy về phía trước, nhanh chóng phá vỡ kết giới băng dưới nước vào một không gian bên trong độc lập, khiến trận đối kháng lại tiếp tục tiến hành.
"Các ngươi thật sự rất mạnh. Hắc Mang Tinh, ta không hiểu rõ nguồn gốc sức mạnh của ngươi có được từ đâu. Thậm chí ta còn hoài nghi ngươi không thuộc về thế giới này hoặc có quan hệ đến sức mạnh màu đen thần bí của Diễm quốc, nhưng hôm nay, dù ta có trả giá hết thảy, các ngươi cũng phải chết!"
Từ Dương bình tĩnh cười nói: "Ta muốn nói, tâm nguyện trong lòng ngươi ấp ủ lâu như vậy không phải không thể đạt được. Đáng tiếc, bản thân ngươi không có cơ hội sống sót, vì sự tồn tại của ngươi đã đẩy mâu thuẫn giữa Nhân Ngư tộc và Băng Tuyết Thần Triều lên đến đỉnh điểm, ngươi là người khởi xướng toàn bộ sự hỗn loạn này, chỉ cần xóa bỏ ngươi, mọi thứ mới quay về như cũ."
Nhân Ngư chủ hiểu ý của Từ Dương, trong lòng bình tĩnh hơn mấy phần.
"Thôi, đã ngươi nói như vậy, vậy chúng ta liền tốc chiến tốc thắng. Nếu cứ đánh không ngừng nghỉ, e rằng cả hòn đảo nhỏ sẽ bị hủy trong tay chúng ta, đó cũng không phải cục diện chúng ta muốn thấy. Lần này, ta dùng toàn bộ sức lực kể cả sinh mệnh lực của ta, bằng vào cái chết của mình để kết thúc vận mệnh Hắc Mang Tinh.
Hai người các ngươi còn muốn giằng co thì đây chính là cơ hội cuối cùng của các ngươi."
Nhân Ngư chủ thẳng thắn vô tư. Khi hắn đưa ra lựa chọn như vậy cũng có nghĩa là hắn phó thác tương lai Nhân Ngư tộc cho thượng đế, mặc cho vận mệnh an bài.
"Tốt lắm, ta muốn xem một chút, sự kết hợp sức mạnh giữa Nhân Ngư nhất mạch và Băng Tổ nhất mạch có thể uy hiếp trí mạng đến ta không?"
Từ Dương trở nên vô cùng hưng phấn.
Dáng vẻ này của hắn Vô Song chưa từng có thấy qua.
Nàng làm sao biết được, thật ra sức mạnh Tu La không có cực hạn, bởi vì người điều khiển cổ sức mạnh này càng độc đoán, chiến lực càng cao, uy thế càng cường đại, có thể chinh phục sức mạnh cực hạn càng lớn.
Mà lúc này Từ Dương được kích thích bởi Nhân Ngư biến dị, người mạnh nhất trong thế giới ảo tưởng mà hắn gặp được khiến chiến ý tăng lên mức độ chưa từng có.
"Tu La Đạo – Luyện Ngục Luân Hồi!"
Ầm ầm!
Từ Dương tức giận gầm lên, con ngươi trong nháy mắt đã biến thành màu đỏ thẫm, tóc bay vù vù, ma âm gào thét, lấy thân thể của hắn làm trục, trong phạm vi vài trăm mét xung quanh đã biến thành một mảnh luyện ngục.
Trong lĩnh vực Tu La lạnh lẽo vô cực, hết thảy sinh mệnh lực bắt đầu tàn lụi, băng tinh cũng nhanh chóng hòa tan, tất cả hình thái sinh mệnh nguyên tố cũng bắt đầu quay về nguồn gốc thật sự dưới ảnh hưởng khí tức của Từ Dương, dung nhập vào trong cơ thể hắn.
Điêu linh thế giới, tịch diệt tia sáng, đạt được duy nhất là sự vĩnh hằng.
Đây mới là cảnh giới cực hạn của Tu La Đạo chân chính không có gì sánh kịp.
"Nàng trở lại đảo đi."
Giọng của Từ Dương quanh quẩn trong tai Vô Song.
"Không, ta không có thể bỏ chàng lại."
Từ Dương phốc phốc nở nụ cười: "Như thế nào, có phải nàng cảm thấy ta không thắng được hắn hay không?"
"Làm gì có? Nam nhân của ta nhất định là người mạnh nhất thế gian này."
"Vậy nàng còn lo lắng cái gì?"
Vô Song cười khẽ nói: "Nếu như ta rời đi, kết cục của trận chiến này là Nhân Ngư chủ vẫn lạc, chàng cũng sẽ bị thương, hơn nữa toàn bộ hòn đảo cũng vì cỗ sức mạnh này mà bị hủy diệt, loại sức mạnh cấp bậc này hòn đảo không thể tiếp nhận được."
Từ Dương không lên tiếng phản bác. Trên thực tế, đây cũng chính là lo lắng duy nhất của hắn hiện giờ.
Một khi Nhân Ngư chủ liều lĩnh bộc phát sức mạnh tuyệt mệnh, đảo này còn giữ được hay không cũng là một vấn đề.
"Tin tưởng ta, chúng ta đã từng thiết lập trạng thái linh hồn cộng minh, tiến hành dung hợp sức mạnh Thiên Sứ của ta và lĩnh vực của chàng, một khi thành công, tất cả vấn đề đều được giải quyết dễ dàng."
"Hả? Chẳng lẽ sức mạnh của nàng có thể bảo vệ được hòn đảo này?"
Vô Song cười yếu ớt: "Đừng quên, sức mạnh tín ngưỡng của ta có thể sáng tạo hết thảy sức mạnh."