TRUYỆN FULL

[Dịch] Luyện Khí Mười Vạn Năm

Chương 351: Nhiều Người Sức Mạnh Lớn

"Ngô Vương bất hủ, muôn đời kéo dài!"

Lời nói Từ Dương vừa dứt, tất cả quyền quý của hai tộc trước mặt đồng loạt quỳ một chân trên nền đất, tay phủ trước ngực, dùng lễ nghi cung kính nhất gửi tới Anh Vương Tử còn đang phấn đấu vì bọn họ ở trong màn ánh sáng...

Lặng yên không một tiếng động, Từ Dương đem Thần ngọc rót vào cơ thể Tiểu Nam, hơn nữa trong ánh mắt khiếp sợ không gì sánh nổi của nàng ấy, lấy hình thức hồn niệm rót lời căn dặn của mình vào trong đầu của nàng.

"Ta tin tưởng, cho dù thế giới này đi đến hủy diệt, ngươi cũng nhất định sẽ là người ở bên cạnh hắn, Thần ngọc chi lực giao cho ngươi bảo quản, phụ tá hắn thống ngự quốc gia hoàn toàn mới này."

Tiểu Nam nhìn về phía Từ Dương và Vô Song, trong ánh mắt chứa đầy nước mắt cảm kích, hung hăng gật đầu thật mạnh.

"Cám ơn các ngươi! Ta sẽ..."

Anh Vương Tử cuối cùng đã thông qua khảo nghiệm, nhận được công nhận của Từ Dương cùng với tất cả mọi người, thuận lợi kế thừa Vương vị.

Đồng thời, hắn hạ lệnh xây dựng những bức tượng bằng vàng cho Từ Dương, Vô Song cùng phụ mẫu đã vẫn lạc của mình ở trong chủ điện hoàng cung, để tưởng nhớ những cống hiến trác tuyệt của bọn họ cho toàn bộ hòn đảo này.

Không có ai biết là, Anh Vương tử còn vì chủ Nhân ngư cùng huynh trưởng Vũ Vương tử của mình, xây hai phần mộ không tên chôn cất quần áo và di vật ở trong mật thất, cũng coi như cho bọn họ một chốn trở về toàn vẹn.

Trong cuộc phân tranh này, mỗi người đều có lập trường của riêng mình, cũng không thể dùng đúng và sai tuyệt đối để đánh giá bất kỳ bên nào, dù cho là kẻ thất bại, cũng có chỗ đáng được tôn kính của bọn họ.

May mắn có Từ Dương cùng đoàn đội của hắn ở đây, tất cả đã lấy được kết cục tốt đẹp.

"Chúng ta phải rời đi rồi. Bảo trọng."

Đoàn đội Từ Dương đoàn tụ, đi tới trước linh thuyền, Anh Vương tử cùng với tiểu Nam đã trở thành vương hậu của hắn, dẫn theo nhóm thần thiên sư đích thân hộ tống, dùng lễ là sư kính trọng Từ Dương.

"Sư phụ, chúng ta sẽ còn có ngày gặp lại chứ?"

Từ Dương gật đầu cười: "Ly hợp không tiếc nuối đều là duyên, ly biệt vốn là để lần tiếp theo tái hợp tốt hơn, không cần tiếc nuối, một đường tiến về phía trước. Thời điểm gặp lại, tất cả đều sẽ tốt hơn."

Ngước nhìn bầu trời, đưa mắt nhìn linh thuyền rời đi, trong lòng nhóm Anh cũng nổi lên cảm khái vô tận.

Hắc Mang tinh cùng Thiên sứ qua lại, từ đó, trở thành thần thoại vĩnh hằng của hòn đảo này...

Bên trong linh thuyền, vì để cho Bạch Liên Tuyết cùng Triêu Thiên Chu mau chóng hòa hợp với đoàn đội này, Từ Dương đã dùng phương thức linh hồn lạc ấn đem chuyện cũ của mỗi người đánh vào hồn hải của hai người, cũng làm cho hai người đối với thế giới chân thật trong miệng Từ Dương tràn đầy rung động và hướng tới.

"Nếu như tất cả những chuyện này đều là thật, vậy quá khứ của chúng ta khi xưa, đều là sống ở bên trong hư ảo sao?"

Từ Dương lắc đầu: "Ta đã từng cho là như vậy, nhưng sau khi trải qua một số việc thì ta phát hiện, chỉ cần có lưu giữ trí nhớ, có giao lưu tình cảm, bất kỳ một tồn tại nào trong không gian cũng đều có ý nghĩa không thể thay thế của nó."

Nói xong, Từ Dương theo bản năng nhìn qua Vô Song, loại trình độ ăn ý kia giữa hai người bây giờ đã không phải người thường có thể so sánh được.

Ầm ầm!

Không hề có điềm báo trước, linh thuyền đang chạy trên bầu trời giữa Biển vô tận, lúc đang lướt qua khu vực hạch tâm, trong một chớp mắt đã bị sóng gió vô cùng điên cuồng hung ác trên biển ảnh hưởng, rung lắc kịch liệt khiến đáy lòng của mọi người rất là kinh hãi.

"Chuyện gì xảy ra vậy?"

Từ Dương sắc mặt ngưng trọng thêm vài phần: "Nếu như ta đoán không sai, cảm giác chấn động vừa nãy, chắc là đến từ lực lượng được gọi là Hắc giao vương kia, bá chủ của Giao Nhân nhất tộc trên biển!"

Mọi người đồng loạt hít sâu một hơi.

"Không phải là nó muốn ra tay với chúng ta đấy chứ?"

Từ Dương mỉm cười lắc đầu: "Không phải không đủ cấp bậc, mà là không cần thiết làm vậy. Giữa chúng ta cũng không phát sinh bất kỳ xung đột trực tiếp gì."

Long Khôn mặt đầy linh ngạc: "Mẫu thân của Vũ Vương tử kia không phải là tộc nhân của nó sao? Chẳng lẽ chúng ta giết chết đời sau của nó, việc này cũng không tính là xung đột?"

"Nếu như nó đã biết chuyện này rồi, hơn nữa để ý đến nhân quả trong đó, như vậy nó đã sớm lập tức xuất phát mới đúng, dùng thực lực cường đại làm loạn toàn bộ Băng Tuyết Thần triều. Huống hồ nếu như nó thật sự quan tâm đến kết cục của cuộc phân tranh này, càng nên hiểu biết thực lực của lão đại và Vô Song.

Ta tin tưởng, nói chung là người đã được chứng kiến Tu La Thiên sứ đồ đằng thì có lẽ đều không dám lỗ mãng đâu?"

Nha đầu Tiểu Đoàn Đoàn này nói ra điều căn bản.

Mà trên thực tế, cảm xúc thực sự của Hắc giao vương này quả thật cũng đúng như mọi người đoán.

Không phải nó không muốn quản, mà là nó căn bản không nắm chắc tất thắng.

Kỳ thực, ngay khi vừa nãy linh thuyền của mọi người kịch liệt lay động trong nháy mắt, Hắc giao vương đã ước lượng được thực lực mạnh mẽ của Từ Dương cùng Vô Song.

Sau khi xác nhận rõ ràng, là người không nắm chắc phần thắng!

Thật không nghĩ tới vào lúc này, cảm thụ được khí tức trên linh thuyền càng lúc càng xa, Hắc giao vương cuối cùng cũng lộ ra cái đầu khổng lồ đen kịt của mình trong ánh sáng của trận gió bão trên biển.

"Hắc Mang tinh? Thiên sứ? Ta nhớ kỹ các ngươi! Giết tộc nhân ta, món nợ này, sớm muộn gì ta cũng sẽ thanh toán cùng các ngươi! Nhưng muốn báo thù, bản tôn có lẽ phải đi tìm một đồng minh đủ cường đại mới được!"

...

Dọc theo con đường kế tiếp này, cũng không có những khó khăn trắc trở gì khác xuất hiện.

Chẳng qua khi Từ Dương lấy ra trục cuốn tranh, định xem xét cái tên cuối cùng, đạo phong ấn chi lực kia từ đầu đến cuối vẫn chưa tan.

"Dựa theo trí nhớ của ngươi, đồng bạn cuối cùng còn dư lại này, chính là Nữ đế sao?"

Từ Dương ngưng trọng gật đầu: "Không sai. Nhưng ta cũng không rõ ràng, vì sao tin tức có liên quan nàng lại chậm chạp không được mở khóa."

"Chỉ có một khả năng."

Vô Song bình tĩnh lên tiếng, cũng lần nữa hấp dẫn ánh mắt của mọi người đến trên người mình.

"Ý ngươi là... Ở Diễm quốc đối địch với Thần quốc?"

"Không sai. Cấm vệ bí mật của Hoàng cung có thể dễ dàng xuất hiện ở bất kỳ chỗ nào trong đại lục, chỉ có một chỗ là ngoại lệ, đó chính là Vương đô của Diễm quốc."

Mọi người đều gật đầu không nói gì.

"Diễm quốc xem như là quốc gia đối địch với Thần quốc, vương đô chắc chắn được đề phòng sâm nghiêm, có lẽ nữ nhân kia là người của Diễm quốc. Nhưng nhìn phản ứng của vương tử Diễm quốc kia, nữ nhân này hẳn không phải là người của Vương thất, xem ra muốn tìm được tung tích của nàng, chúng ta vẫn cần tự mình đến Diễm quốc một chuyến mới được."

Long Khôn vừa nói ra đề nghị này xong, Từ Dương vốn định nói gì đó, đã thấy tất cả mọi người không chút nghĩ ngợi một lời đồng ý, giống như căn bản vốn không cảm thấy một đám nhân vật quan trọng của Thần quốc đi đến Vương đô của quốc gia đối địch, là một loại cảnh ngộ nguy hiểm như thế nào...

"Các ngươi phải hiểu, lần này đi Vương đô Diễm quốc, mức độ nguy hiểm chính là chúng ta chưa bao giờ trải qua trong hành trình lần này, hành trình Vân Khâu Lĩnh cùng Băng Tuyết Thần triều còn xa mới có thể so sánh được. Đề nghị của ta là, một nhóm người về Vương đô Thần quốc nghỉ ngơi chỉnh đốn chờ lệnh trước."

Từ Dương nói rất nghiêm túc, nhưng không hề nghi ngờ, với tư cách là lão Đại và lãnh tụ tinh thần của đoàn thể, cách làm này của hắn không thể nghi ngờ là rất chính xác.

Nhưng nhìn dáng vẻ mọi người thế này, ai cũng không có ý định vứt bỏ Từ Dương.

"Mặc dù chúng ta bây giờ còn không cách nào hoàn toàn hiểu được lý luận dị thế của huynh, nhưng huynh vì tìm được chúng ta mà phí hết khí lực lớn như vậy, ta sẽ không nửa đường bỏ huynh lại. Lão đại, tin tưởng chúng ta, nhiều người sức mạnh lớn!"