"Chuyến đi này hung hiểm dị thường, nếu chỉ là huynh và ta đồng hành thì không phải vậy, nhưng bây giờ nếu tất cả mọi người đều muốn đi theo, vậy thì nhất định phải chuẩn bị chắc chắn vẹn toàn."
Vô Song đột nhiên lên tiếng, không đợi Từ Dương đáp lại, bàn tay trắng nõn của nàng đã khẽ giơ lên, đánh ra một đạo kết ấn kim quang vô cùng đặc thù.
Rất nhanh, một hình dáng Thiên sứ kim sắc trông rất sống động nổi lên trong lòng bàn tay Vô Song, Thiên sứ đồ đằng vô cùng trong suốt, giống như được trao cho sức sống mãnh liệt vậy, tự động thoát khỏi trước mặt Vô Song, hướng về bên ngoài linh thuyền đằng không mà lên, rất nhanh đã biến mất bóng dáng.
"Đây là..."
Mọi người trong lúc nhất thời nhìn đến choáng váng, chỉ có Linh Dao bên cạnh là không cảm thấy kinh ngạc chút nào, chỉ cười nhẹ rồi đứng dậy, ở trước mặt tất cả mọi người, quỳ một chân trên đất, hai tay ôm quyền với Vô Song.
"Thuộc hạ bái kiến công chúa điện hạ."
"Cái gì! Vô Song nàng, nàng là... Trưởng công chúa?"
Tròng mắt Long Khôn suýt rớt ra ngoài, phù phù một tiếng cũng quỳ xuống theo, theo sát đó làNgũ Kim Hoa cùng tiểu Hoa và một đám thần dân thuộc Thần quốc vội xông tới, thi đại lễ với Vô Song.
"Đều mau đứng lên đi. Chuyện cho tới lúc này, ta cũng không muốn giấu diếm các ngươi điều gì nữa. Không sai, ta là trưởng công chúa Thần quốc. Nhưng mà ta vẫn là quen nghe các ngươi gọi ta là Vô Song. Nếu mọi người đều là người bên cạnh Từ Dương, cũng không cần xưng hô theo cấp bậc lễ nghĩa đâu."
Vô Song hiển nhiên là không hề có một chút lên mặt nào, từ đầu đến cuối nàng cũng chỉ đóng vai nhân vật đi theo Từ Dương, nhưng tất cả mọi người nhìn ra được, bây giờ tình nghĩa của Vô Song với Từ Dương tuyệt đối không phải người bình thường có thể so sánh, linh hồn cộng minh giữa hai người đã có thể chứng tỏ tất cả.
"Thiên sứ lạc ấn ta vừa mới đánh ra là ấn ký đặc thù có thể truyền lại cho lính cấm vệ của vương đô Thần quốc, sau khi đội cấm vệ của ta nhận được tin tức, cũng sẽ lập tức xuất phát từ hoàng cung tiến vào biên giới Diễm quốc, tùy thời chuẩn bị tiếp ứng cho chúng ta. Vì vậy cho dù gặp phải nguy hiểm ở Diễm quốc, chỉ cần có thể thoát khỏi vòng vây của Vương đô, chúng ta cũng sẽ không có bất kỳ nguy hiểm nào."
Mọi người đều vui mừng.
"Hắc hắc, có công chúa... Vô Song tỷ giúp đỡ, lần này chúng ta không cần sợ hãi rồi."
...
Đảo mắt lại hơn mười ngày hành trình. Diện tích lãnh thổ Diễm quốc mặc dù không bằng Thần quốc, nhưng cường độ và năng lực chiến đấu tổng thể của quân đội quốc gia này cũng không thể khinh thường, quốc lực tổng hợp thậm chí còn trên cả Thần quốc.
Chỉ là mấy năm này Thần quốc được Trưởng công chúa khống chế ở phía sau màn, mượn nhờ huy diệu Thiên sứ mà phát triển nhanh chóng, đã có thể ngang hàng với Diễm quốc, cho dù Diễm quốc nhất mạch truyền thừa này tu vi mạnh mẽ cũng không dám tùy tiện khinh suất.
"Vượt qua ngọn núi phía trước là xem như tiến vào biên giới của vương đô Diễm quốc, bên ngoài không có thủ vệ, nhưng đến gần Vương thành bên kia, chúng ta sẽ không thể dùng linh thuyền đi tiếp được. Căn cứ vào tình báo trong tay ta, ở trong đội quân hộ vệ bên ngoài Diễm quốc, có một phần là chủng tộc bán thú nhân, năng lực cận chiến rất mạnh, chúng ta nhất định phải cẩn thận."
Từ Dương gật đầu một cái.
"Tóm lại chỉ có một câu, các ngươi đụng phải nguy hiểm thì chuyện quan trọng nhất đó là bảo đảm an toàn của chính mình, những người khác không cần để ý tới, đây chính là yêu cầu duy nhất của ta đối với các ngươi."
Điểm xuất phát của Từ Dương rất rõ ràng, hắn tốn sức trăm cay ngàn đắng triệu tập những đồng bạn này, chính là vì tập hợp sức mạnh mọi người tìm kiếm cánh cửa đột phá thế giới huyễn cảnh, nếu ngay trong bọn họ có người bị thương, có nghĩa răng rất có thể người kia cả một đời cũng không thể rời khỏi tháp vô tận này.
"Rống!"
Tiếng gì vậy?
Trong lòng mọi người đều run lên, mạnh như Từ Dương và Vô Song cũng theo bản năng đưa mắt nhìn nhau một cái, khí tức như vậy tuyệt đối không phải sinh mạng thể bình thường có thể phát ra, nhất định là quanh đây đã xuất hiện cường giả ma thú hàng đầu nào đó.
Rất nhanh, ở cuối tầm mắt, một con phượng hoàng toàn thân rực cháy lên ngọn lửa màu đen vỗ cánh lao đến bên này.
Từ Dương không nói hai lời lập tức xông ra ngoài trước tiên, chính là vì có thể thu hút mục tiêu của đối phương, bảo vệ linh thuyền sau lưng mình nguyên vẹn.
"Hắc Phượng Hoàng! Thật không ngờ nơi này còn có thần thú huyết mạch mạnh mẽ như vậy!"
Từ Dương không khỏi lại bị chấn kinh một lần nữa, càng không nghĩ tới, Tiêu Diêu Đạo Quân lại có năng lực phong ấn thành viên thần tộc của bộ tộc Phượng Hoàng ở nơi này.
Tuy Hắc Phượng Hoàng trước mặt này rõ ràng đã trải qua linh hồn biến dị, huyết mạch thần thú trong cơ thể không còn thuần khiết, hơn nữa đã bị lây nhiễm khí tức tử vong ở trình độ nhất định, nhưng điều này cũng không hề có nghĩa rằng thân phận của nó sẽ bị chất vấn.
Phượng hoàng chính là phượng hoàng, dù trải qua chín kiếp tử, chỉ cần còn có một hơi thở, là còn hy vọng niết bàn sống lại!
"Tiểu gia hỏa, ngươi là tới tìm ta ư?"
Khiến Từ Dương sửng sốt đó là, Hắc Phượng Hoàng vừa đến cũng không lập tức xông lên công kích Từ Dương không buông tha, mà là bay lượn quanh Từ Dương mấy vòng, giống như đang cùng hắn tiến hành giao tiếp linh hồn, không ngừng truyền đạt một loại tin tức nào đó.
Linh cơ khẽ động, Từ Dương thử bắt đầu phóng thích Tu La bản nguyên cường đại của mình.
Quả nhiên! Sau khi cảm nhận được Tu La lực trong cơ thể Từ Dương, tất cả khí tức sắc bén bên ngoài Hắc Phượng Hoàng này đột nhiên tiêu tan, ngược lại vô cùng ngoan ngoãn đáp xuống dưới chân Từ Dương, chủ động trở thành tọa kỵ của hắn.
"Trời ạ... Phượng hoàng thần thú nhất tộc, đến làm thú cưỡi cho lão đại chúng ta sao? Ta đây không phải là đang nằm mơ đấy chứ?"
Nếu nói lúc vừa mới nghe được thân phận của Vô Song, Long Khôn bị hóa đá ngay tại chỗ, vậy thì vào giờ phút này, vẻ mặt Long Khôn hoàn toàn là đã bị lật đổ thế giới quan rồi.
"Trời xanh ơi đại địa hỡi, hai người này sao lại đều không thể tưởng tượng nổi như thế chứ!"
...
Tuy không biết rõ rốt cuộc Hắc Phượng Hoàng này đột nhiên xuất hiện là có ý gì, nhưng trong lòng Từ Dương mơ hồ cảm thấy, lần này Diễm quốc tạo thành nhất định không đơn giản, không chừng sẽ chạm trúng một vài chuyện ngay cả mình cũng phải cảm thấy bất khả tư nghị.
Đúng như Vô Song phán đoán, càng đến gần lân cận Vương thành Diễm quốc, khí tức di tán trong không khí càng cường đại, đó là uy áp lạnh lùng nghiêm nghị mà chỉ có tu sĩ hàng đầu mới có thể có.
Sở dĩ sức mạnh quân đội Diễm quốc cường đại là bởi vì trong quân đội bọn họ phần lớn binh lính thông thường đều đã trải qua chương trình huấn luyện giai đoạn tu sĩ nhập môn trở lên.
Nói cách khác, trong mấy chục vạn đại quân của quốc gia này, có ít nhất 10 vạn tu sĩ hoặc võ giả có tu vi căn cơ.
Ngay cả hộ vệ canh cửa cũng ai nấy đều có thực lực mạnh mẽ, khí tức ngưng trầm, cho người ta một loại cảm giác rất sâm nghiêm.
"Lão đại... Chúng ta sắp phải vào thành rồi, làm thế nào đây?"
Mấy người Long Khôn nhô đầu ra, vẻ mặt đầy khó khăn nhìn về phía Từ Dương, lại thấy Từ Dương đại lão gần như vẫn là bộ dáng không nhanh không chậm, lúc đi tới trước mặt mấy hộ vệ, lại bị đối phương trực tiếp ngăn lại.
"Ngươi là người nào? Kẻ ngoại lai không có tư cách tiến vào Vương thành của chúng ta, người trên xe ngựa phía sau đều lập tức đến đây ngay cho ta, chúng ta muốn kiểm tra!"
Từ Dương cười lạnh: "E rằng, ngươi có lẽ là không có tư cách này."
Vừa nói, lòng bàn tay Từ Dương vung lên, trực tiếp đưa ra thủ lệnh của ngoan tôn vương tử Diễm quốc.
"Vương quyền đặc cách, xuất nhập tự do, đều tránh ra cho lão tử!"