TRUYỆN FULL

[Dịch] Luyện Khí Mười Vạn Năm

Chương 154: Ma Sủng

Trong thoáng chốc, Từ Dương cảm thấy bí mật Long Tàng mà bốn người mong đợi nhất sắp được hé mở rồi.

Trong lúc hắn nghĩ có nên hỏi thăm tiếp hay không thì cự mãng đã bắt đầu tấn công.

"Không nói những chuyện không cần thiết nữa, các ngươi đều là đồ ăn của ta, dù có biết nhiều hơn cũng không thay đổi được kết cục của các ngươi, cứ yên tĩnh mà ra đi, ta sẽ không để các ngươi quá thống khổ."

Ầm ầm!

Miệng cự mãng phun ra một luồng khói độc màu xanh, phủ xuống đỉnh đầu các chiến sĩ Chiến Ưng.

Phật quang vàng óng Bạch Liên Tuyết chợt hiện, linh lực cường đại dao động bảo vệ toàn bộ đội ngũ, che chở không cho khói độc xâm nhập.

Linh Dao theo sát phóng lên, sau lưng một đạo kiếm mang rực rỡ nhanh chóng ngưng tụ mà thành, phóng vụt tới trước mặt tên to xác kia.

"Trình độ ngự kiếm thật mạnh mẽ, bản tôn đã đánh giá thấp năng lực của các ngươi."

Dù sao cự mãng cũng là Ma thú cao tầng, tuy không thể so sánh với nhóm ma vương cấm kỵ Ma tộc nhưng trong toàn bộ Ma Thú sơn mạch, không có Ma thú nào là đối thủ của nó.

Thân thể to lớn của nó không ngừng tả xung hữu đột, gia hỏa này vừa có lực sát thương của sư hổ, vừa có tốc độ của rắn, đáng sợ hơn tên này còn có thể phi hành, chuyện này có chút phóng đại.

Oanh!

Trong nháy mắt, một trảo với sức mạnh cường đại vỗ xuống, sức mạnh này như muốn xé rách từng tấc đất dưới chân ngay lập tức.

Các binh sĩ né tránh ra xung quanh và tuyệt vọng tháo chạy, để chiến trường lại cho mấy người Từ Dương thỏa thích phát huy.

Linh Dao cũng không tỏ ra yếu kém, mặc dù tu vi ở Nguyên Anh đỉnh phong nhưng nàng có kiếm đạo đỉnh cao, phối hợp với Quan Vân Kiếm Ý, khống chế hơn mười đạo kiếm mang bay tán loạn, không ngừng chém vào nhục thân cự mãng.

Lúc đầu cũng không quá hiệu quả nhưng được sự phối hợp của Lăng Thanh Thù, rất nhanh cự mãng đã nếm được mùi đau khổ.

"Đáng chết! Rốt cuộc mấy người các ngươi có thân phận gì? Có năng lực thế này sao đứng chung một chỗ với mấy tên binh sĩ kiến hôi kia chứ?"

Cự mãng vô cùng tức giận, bắt đầu từng bước phóng thích ma nguyên bản mệnh dự trữ trong cơ thể.

Ầm ầm!

Một luồng ma lực phun ra từ miệng cự mãng, nơi nó đi qua hàng trăm đại thụ sừng sững trong núi lập tức bị quét sạch, lực sát thương mạnh đến mức khiến binh sĩ Chiến Ưng hoảng sợ.

"Trời ạ... Chúng ta gặp cái gì thế này, nhiệm vụ cấp S đây sao? Dù cho đại tướng quân bọn họ đích thân tới, cũng chưa chắc có thể đấu thắng cự mãng, thật là đáng sợ!"

Từ Dương liếc mắt nhìn phía sau: "Liên Tuyết Thanh Thù, hai người các ngươi hộ tống mọi người rút lui."

Hai người Bạch Liên Tuyết biết rõ, nếu những người này còn tiếp tục lưu lại cũng không có tác dụng gì mà còn khiến bọn họ thấy những thứ không nên thấy. Vạn nhất nội tình của Từ Dương truyền vào binh sĩ Nguyên Dương đế quốc, tạo nên những phiền phức không cần thiết, được không bù mất.

Lần nữa Linh thuyền hạ xuống, Bạch Liên Tuyết và Lăng Thanh Thù mang những binh sĩ kia trở lại quân doanh.

Lần này chiến trường trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều, cuối cùng Từ Dương và Linh Dao cũng thở dài một hơi.

"Ha ha, cảm thấy thế nào, giúp người ta rời đi lại khiến các ngươi cảm thấy nhẹ nhõm hơn sao?"

Từ Dương mỉm cười: "Ngươi nói đúng rồi, bọn họ có mặt không phải một loại trợ giúp, mà chính là cản trở."

Con ngươi cự mãng hơi co lại hỏi: "Chẳng lẽ các ngươi còn ẩn giấu thực lực?"

Từ Dương không có ý định nói rõ cùng nó, nhưng hắn cũng không nỡ giết nó vì hắn chưa xác định con cự mãng này biết bao nhiêu chuyện liên quan đến Long Tàng.

"Ta sẽ để cho ngươi chứng kiến được thực lực chân chính của mình, tiếp đó, sẽ cho ngươi một cơ hội lựa chọn để sống sót."

Bàn tay Từ Dương nhẹ nhàng vung lên, tia sáng băng lam thuần túy chầm chậm diễn hóa, khí tức ma nguyên cường đại trước mặt khiến cự mãng khiếp đảm đến không nói ra lời.

"Chuyện này, đây là… Vĩnh Hằng Kiếm, một thần khí vô thượng của Ma tộc, nó là thần binh bị phong ấn ở cấm kỵ ma vực Băng Hà Thần Điện, không ngờ nó lại ở trên tay của ngươi! Ngươi…"

"Ha ha ha, ngươi không cần kinh ngạc như vậy, dù sao chúng ta trong mắt ngươi cũng chỉ là sâu kiến mà thôi…"

Cự mãng cũng không còn ra vẻ mạnh mẽ, có thể nắm giữ Vĩnh Hằng Kiếm khống chế sức mạnh kinh người Ma tộc, một Ma thú như nó sao có thể chống đỡ được?

"Các hạ ngụy trang tiến vào Nguyên Dương đế quốc, lại xuất hiện ở đây là vì cái gì?"

"Long Tàng."

Từ Dương dứt khoát trực tiếp ngả bài với nó, nơi này ngoại trừ Linh Dao cũng không có bất kỳ người nào khác, mà cự mãng dù có mười đôi cánh cũng không có khả năng trốn thoát khỏi Từ Dương.

"Thì ra là thế, thật không ngờ cỗ long khí này lại đưa những cường giả đỉnh cao như các ngươi tới đây, như vậy ta cũng không thể hưởng dụng được. Ngươi muốn thế nào mới buông tha cho ta?"

Cự mãng trở nên vô cùng khiêm tốn, Từ Dương cũng thu hồi Vĩnh Hằng Kiếm, nói với giọng điệu hòa nhã hơn. "Nói những điều ngươi biết về Long khí này, ta căn cứ vào biểu hiện của ngươi mà quyết định biện pháp trừng phạt."

"Haizz… Ta cũng nghe một cường giả Ma tộc nói thôi. Trước đó ở Đông Phương diễn ra cuộc nội chiến trong Ma tộc, trong lúc vô tình ta có cứu một lão Ma Vương. Lão ta nhìn ra trong cơ thể ta nắm giữ huyết mạch Long Mãng nhất mạch, nếu ta phản tổ sẽ có thành tựu lớn hơn. Vì thế lão bảo ta tìm kiếm những nơi có long khí để tu luyện, tìm mười mấy năm, thật vất vả mới phát hiện ra chỗ này, sau đó liền gặp các ngươi..."

Từ Dương cân nhắc phút chốc, chuyện liên quan đến long mạch bốn người bọn họ không biết gì, nhưng cự mãng lại có năng lực nhận biết nơi long khí phát tán, nếu giữ nó lại, sau này sẽ giúp được hắn tìm kiếm long mạch.

"Ngươi có thể huyễn hóa thành hình người không?"

Long mãng bày ra dáng vẻ đùa giỡn, giọng điệu ngây thơ nói.

"À thì bây giờ còn không thể, nhưng biến đổi hình dạng khác thì không vấn đề, ví như..."

Vèo!

Cự mãng nói xong, đột nhiên thân thể co rụt lại, biến thành một con tiểu xà có màu xanh vàng, không dài bằng chân của Từ Dương, nhìn qua khá hiền lành vô hại.

"Đây chính là cực hạn của ta. Các hạ, nếu ngươi có thể tha cho ta một mạng, ta chắc chắn sẽ cảm kích ân đức của ngươi."

"Thả ngươi thì có thể, nhưng ngươi cho rằng tìm được long khí, ngươi có thể an tâm chiếm đoạt sao? Người có chủ ý với Long Tàng quá nhiều, tùy tiện giết ngươi cũng như giết chết một con kiến mà thôi. Nếu như ngươi lựa chọn đi theo bên cạnh ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi."

Từ Dương nói xong tiện tay lấy ra một viên ma tinh trên mười vạn năm, tùy tiện vung lên khiến tiểu xà trước mặt kinh ngạc đến ngây người!

"Đây là cực phẩm ma tinh mười vạn năm. Các hạ ngươi..."

"Bớt nói nhảm, lễ gặp mặt mà thôi. Nếu ngươi đồng ý, từ giờ trở đi, ngươi chính là Ma Sủng của riêng ta, đi theo bên cạnh ta, ta có thể để cho huyết mạch ngươi phản tổ, trở thành Ma thú đứng đầu đại lục! Đương nhiên, nếu như ngươi không muốn như vậy, ta cũng không ép buộc ngươi."

"Muốn, chủ nhân, từ giờ trở đi, ta sẽ trở thành sủng vật của ngài, ma tinh mười vạn năm này có lẽ đã đủ cho ta luyện hóa một trận, ha ha ha!"