Tất nhiên cảnh giới linh hồn của Từ Dương đã mạnh mẽ vô cùng, mười vạn năm tu hành cũng không phải ai cũng có thể sánh được, nhưng có câu trên đời không có gì hoàn mỹ.
Trong công pháp của Từ Dương vẫn tồn tại một chút thiếu hụt trí mệnh, phòng ngự quá yếu là nhược điểm duy nhất của hắn.
Cho tới bây giờ hắn tung hoành thiên hạ với lực phát phạt không có gì sánh kịp, nếu gặp phải Ngân Long có chiến lực tuyệt đỉnh thì lực phòng ngự và độ bền bỉ cơ thể trở thành nhược điểm hạn chế chiến lực của hắn.
Nhưng hôm nay, nhận được hai viên Long Nguyên bổ sung, sinh mệnh lực kinh người và độ bền nhanh chóng được khôi phục, khiến Từ Dương trở nên hoàn mỹ không còn khuyết điểm.
“Quá tốt rồi ca ca, bây giờ trong toàn bộ đại lục không có ai là đối thủ của huynh.”
Tiểu Đoàn Đoàn kích động ngửa đầu nhìn Từ Dương hưng phấn nói, có được cận vệ cao thủ như Từ Dương tất nhiên Tiểu Đoàn Đoàn vô cùng mừng rỡ rồi.
“Không đâu, thế giới này rất lớn, thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Nhưng ca ca đồng ý với ngươi, dù trời có sập xuống cũng sẽ không có ai dám tổn thương ngươi, nếu có hắn phải bước qua xác của ta.”
Từ Dương không để ý Tiểu Đoàn Đoàn kích động thế nào, đưa tay ôm nàng vào trong ngực, đạp bước phóng lên Linh thuyền.
Sau khi một lớn một nhỏ hoàn thành việc thôn phệ Long Nguyên quay trở lại Linh thuyền, phát hiện mấy người khác đã sớm quay lại, mỗi người đều tăng thực lực rõ ràng.
Mà ánh mắt Từ Dương dừng lại trên người Linh Dao hỏi.
“Bây giờ cảm giác thế nào?”
Linh Dao bình tĩnh gật đầu: “Có vẻ ta đã bước một bước lớn đối với sự thức tỉnh của Kiếm Tâm, có điều ta không thể đánh giá Kiếm Tâm đã đến trình độ nào.”
Từ Dương cười khẽ gật đầu: “Không phải gấp, từ từ sẽ đến, chúng ta có nhiều thời gian. Có điều sức mạnh Long Nguyên quá mức kinh người, lần này Ngân Long vẫn lạc, chắc bát Long Hồn khác đều cảm ứng được. Ta lo lắng những tên gia hỏa kia sẽ hành động nhanh hơn, nắm giữ được cơ duyên, nếu như bị kẻ xấu thu được phần sức mạnh truyền thừa này sẽ phiền phức lớn.”
Bạch Liên Tuyết ngẩng đầu nhìn Từ Dương: “Thế nhưng sư phụ, bây giờ điều duy nhất có thể làm là tìm tới truyền thừa giả Long Tàng, chỉ có người của bộ tộc Phượng Hoàng, lão bà bà trong thư viện cũng đã mất tích, làm thế nào chúng ta mới có thể xác định thân phận của những truyền thừa giả khác?”
Từ Dương cũng bất đắc dĩ lắc đầu: “Bây giờ ta cũng chưa nghĩ ra biện pháp, chỉ có thể chờ Kiếm Tâm của Linh Dao thức tỉnh mới có thể từng bước kiểm chứng phán đoán của ta.”
Ầm ầm!
Đột nhiên, hoàng cung Nguyên Dương đế quốc truyền đến tiếng nổ vang, cùng lúc đó lạc ấn linh hồn Từ Dương đưa cho Nguyên Hạo Thiên lúc trước cũng lóe lên ánh sáng.
“Không tốt, Nguyên Hạo Thiên gặp nguy hiểm!”
Dưới tình thế cấp bách Từ Dương phi thân lên, những người khác cũng nhanh chóng theo hắn phóng về phía hoàng cung.
“Lão đại, ngài làm được hay không, để ta tới!”
Đúng lúc này, tiểu Long Mãng chủ động hiến thân, trực tiếp biến nhục thân to lớn, dài ba mét, mang Từ Dương nhanh chóng phi về phía hoàng cung trong thời gian chưa tới nửa phút.
Không thể không nói, Long Mãng tọa kỵ vẫn tương đối đáng tin, không chỉ có tốc độ nhanh, mà khí tức bản thân tản ra bảo hộ cũng vô cùng xuất sắc, cưỡi trên người nó, hắn không cảm giác gió lạnh xung quanh thổi đến.
Hống! Một tiếng giống long ngâm rung chuyển toàn bộ bầu trời phía trên hoàng cung, đương nhiên cũng hấp dẫn ánh mắt của những kẻ xâm lấn kia.
Sau khi Từ Dương hạ xuống, hắn đảo mắt nhìn quanh, trong hoàng cung đã là bị hơn một trăm người vây quanh, Nguyên Hạo Thiên bị thương nhẹ, thi thể xung quanh hắn hầu hết là những trưởng lão đường đế quốc, mà kẻ xâm lấn đều có tu vi Động Thiên cảnh, tất cả bọn chúng đều bịt mặt nên không thể nhìn rõ mặt thật của chúng.
“Ngươi là ai mà dám tới vũng nước đục này?”
Từ Dương cười khẽ: “Các ngươi tìm Nguyên Hạo Thiên, không phải vì Đế Lăng bảo tàng sao? Ta là người trộm lấy bảo tàng, có chuyện gì thì nói với ta, dù các ngươi có giết hắn thì một cái lông cũng không chiếm được.”
Hơn một trăm người bịt mặt đồng thời bị khí tức cường đại của Từ Dương hấp dẫn, nhanh chóng vây quanh hắn.
“Ngươi cẩn thận, mặc dù những người này không phải là tuyệt đỉnh cao thủ, nhưng bọn họ có uy lực Thiên Cương tuyệt trận rất mạnh mẽ.”
Khí huyết trong cơ thể Nguyên Hạo Thiên sôi trào, bây giờ ngay cả nói chuyện hắn cũng nói không nên lời, đành vội vàng ngồi xếp bằng trên mặt đất, vận khí điều tức.
Đương nhiên Từ Dương không e ngại những thứ này, trong mắt hắn, dù là pháp trận gì cũng không thể uy hiếp được hắn.
Bởi vì tác dụng lớn nhất của pháp trận chính là tập kết sức mạnh của mọi người để tấn công, trong khoảng thời gian ngắn phát huy ra sức mạnh nghịch thiên miểu sát đối phương.
Nhưng bây giờ, Từ Dương nắm giữ thần khí truyền thừa đỉnh cấp Hoang Thiên Vô Cực, vừa tấn công vừa phòng thủ, lại có Chân Long Huyết tăng cường sinh mệnh lực nhục thân và bổ trợ kháng tính, căn bản không có một sức mạnh pháp trận nào có thể uy hiếp.
“Hừ, Thiên Cương trận? Nếu ta đoán không lầm hẳn các ngươi có quan hệ với cẩu Kiếm Minh? Tới đi, để gia xem các ngươi có bản lĩnh gì?”
Từ Dương khinh thường nhìn những người này ngoắc ngón tay, hắn cũng triệt để chọc giận bọn họ.
“Chịu chết đi!”
Vô số quang ảnh màu đen phóng lên không trung, nhắm vị trí của Từ Dương bắt đầu tập kích, thủ đoạn tấn công của bọn họ chủ yếu là công pháp kiếm chiêu. Tuy nhiên bọn họ không biết rằng Từ Dương là kiếm tu đỉnh cấp, nắm giữ kiếm đạo cảnh giới đỉnh phong, trước mặt hắn sử dụng loại trận pháp này không khác gì múa rìu qua mắt thợ.
“Hừ, một đám phế vật, kiếm cũng không phải để các ngươi chơi như vậy.”
Nhìn thấy ba mươi sáu mũi kiếm khóa chặt trên người mình nhưng lại không thể ngưng tụ ra một chút sát khí, Từ Dương bất đắc dĩ lắc đầu, trở tay phất ống tay áo, xung quanh thân thể hắn cũng lập tức ngưng tụ ra ba mươi sáu đạo kiếm mang.
“Đi!”
Kiếm âm lăng lệ bay ra, từng đạo kiếm mang như lưu tinh dong ruổi trên chín tầng trời, phóng về phía những người bịt mặt này.
“Cái gì?”
“Kiếm khí dao động thật mạnh mẽ, rốt cuộc người này có lai lịch gì?”
Một đám người áo đen cực kỳ hoảng sợ, chủ động tản ra từ bỏ trận hình, né tránh những mũi kiếm cực kỳ bá đạo của Từ Dương.
“Nguyên Dương đế quốc không phải là nơi cho các ngươi nhắm đến. Nếu hôm nay đã tới thì nhất thiết phải để lại cho các ngươi chút ký hiệu.”
Từ Dương vừa nói xong, bỗng nhiên nâng tay trái, thập đại đồ đằng trong lòng bàn tay dấy lên, dưới chưởng lực cường đại của hắn thôi thúc, trong nháy mắt đã đánh vào cơ thể của những tên áo đen kia.
“Phốc......”
Mấy người áo đen phun ra từng ngụm máu đỏ tươi, bọn họ cảm thấy trong cơ thể khô nóng, hình như có một tia kiếm mang nhỏ bé du tẩu bên trong huyết mạch, khó mà tiêu trừ.
“Đây là kiếm mang phù văn, trở về tìm chủ của các ngươi để hắn giải cho, nếu hắn không thể giải trừ được, các ngươi cũng chỉ chờ chết. Biến!”