"Quả nhiên... Sư tôn, phán đoán của người tám phần là đúng rồi, Thánh Liên của ta không cảm nhận được chút xíu khí tức băng hàn nào."
"Đúng vậy, hồn nguyên của ta cũng như thế. Xem ra, tất cả vùng sơn mạch này đều chỉ có tác dụng đối với sinh mạng thể mới có hiệu quả. Nếu như đây thật sự chỉ là một trong những thần thông của hoa tiên, vậy hoa tiên này quả thật quá đáng sợ!"
Theo sự rơi xuống của Thánh Liên, nó bay vào một nơi hẻo lánh trong núi băng, rất nhanh đã cắm rễ trên mặt đất, bắt đầu điên cuồng hấp thu linh lực ở xung quanh.
Liên tiếp bảy ngày, dãy núi xung quanh đều không hề có động tĩnh gì, căn bản không có bất kỳ sơ hở nào xuất hiện. Thánh Liên vẫn đang hấp thu linh lực, đây cũng là một phương thức tu hành mà Bạch Liên Tuyết mạnh hơn những người khác.
Bởi vì Thánh Liên là bản nguyên nhục thân của nàng, cùng gắn liền với sinh mệnh lực của nàng, Thánh Liên hấp thu linh lực, điều này cũng giống như tu hành của cơ thể Bạch Liên Tuyết bên ngoài vậy.
Đồng thời, tinh thần lực của Nữ đế vẫn luôn che chở bên cạnh Bạch Liên Tuyết, ẩn núp ở trong cánh hoa, tránh lộ ra chân tướng.
Đảo mắt lại qua ba ngày, trước sau đã là mười ngày. Trong thời gian này, đoàn đội Từ Dương từ đầu đến cuối không hề rảnh rỗi, họ không ngừng quan sát tình huống ở xung quanh, tra tìm hành tung của mấy người Bắc Tấn kia nhưng không thu hoạch được gì.
"Có khác thường!"
Nữ đế đột nhiên lên tiếng, một lần nữa hấp dẫn chú ý của tất cả mọi người trong linh thuyền.
"Tình huống gì?"
"Là một cỗ linh khí thực chất hóa vô cùng cường đại, đang dần tới gần bên này. Không hề phóng ra khí tức có sức uy hiếp, mà càng giống như một loại sức mạnh có tính bao trùm rộng rãi đang đến gần vậy!"
Lời nói của Nữ đế trực tiếp truyền đến trong đầu Từ Dương.
"Rất tốt, đừng có hành động gì cả, tiếp tục trông coi nó, trái lại ta cũng muốn xem thử dãy núi này rốt cuộc là đang chơi trò bịp bợm gì."
Lúc cỗ khí tức đó hoàn toàn xuất hiện, bên trong thức hải của Nữ đế bắt được một màn hoàn toàn kinh hãi, đồng thời nàng cũng đem tình báo mình lấy được thông qua linh hồn cộng minh mà truyền lại cho Từ Dương.
"Trời ạ... Đây, chính là hoa tiên kia, chân thân của Triêu Thiên Chu chín cánh?"
Trong đầu thấp thoáng hiện ra một bông hoa tiên hình dáng khổng lồ che trời. Quan trọng hơn, cái gọi là 9 cánh hoa, kỳ thực chính là 9 cái xúc giác như bảo thạch màu nhũ bạch, cỗ khí tức chạm đến Thánh Liên chỉ là một xúc giác trong số đó.
"Bụi hoa này nếu nổi giận thật, nó có thể hủy diệt luôn toàn bộ sơn mạch chỉ trong khoảnh khắc đấy. Sức mạnh của nó sợ là ngay cả tổ thú Hồng Hoang như Thao Thiết cũng không thể chống lại, nó đã có thể sánh ngang với huyết mạch Thần cấp chân chính rồi!"
Từ Dương rốt cuộc bị khiếp sợ, càng chết người là, hắn thậm chí cảm thấy, nếu như bây giờ cưỡng ép đem khí tức mình thấm vào, lấy thực lực của hắn cũng chỉ có thể miễn cưỡng bảo toàn Thánh Liên, nhưng muốn chinh phục hoa tiên khổng lồ này thì lại không chắc chắn hoàn toàn.
Vèo!
Ngay khi hắn bắt đầu cảm thấy lo lắng cho bản thể của Bạch Liên Tuyết, hoa tiên hình dáng khổng lồ đột nhiên xảy ra thay đổi, bỗng nhiên huyễn hóa thành một hình người dáng vẻ như tiểu nữ hài.
Nha đầu này lớn cỡ bằng Tiểu Đoàn Đoàn, hai gò má phúng phính nhìn qua vô cùng đáng yêu, vậy mà nó rất âu yếm sáp lại gần, nâng Thánh Liên ở trong lòng bàn tay, nhẹ nhàng vuốt ve, không có bất kỳ tính sát thương gì có thể nói.
"Trời ạ, tiểu cô nương đáng yêu như vậy, nếu thật sự bị mấy tên Thác Bạt Vân kia làm bị thương, chẳng phải là..."
Ầm ầm!
Đúng lúc này, một tiếng nổ vô cùng cường đại đột nhiên bộc phát từ bên khác của sơn mạch.
"Đó là... khí tức của Phong Tự!"
Trong hư không có một kiếm mang vô cùng khổng lồ chém xuống, phương hướng là tiểu nữ hài kia.
"Ha ha ha! Triêu Thiên Chu chín cánh, ngồi xổm lâu như vậy, cuối cùng cũng bị ta bắt được khí tức rồi. Ngươi cho rằng, ngươi dùng tinh thần lực bao trùm không gian huyễn cảnh thì thật sự không ai có thể phá giải sao? Đội ngũ đến Kỳ Lân Sơn của chúng ta là tạo thanh từ tất cả cường giả cường đại nhất của Tam Thiên Đạo Châu đấy, người tinh thông tinh thần lực không chỉ một người đâu!"
Giọng nói của Phong Tụ đương nhiên cũng thông qua hồn niệm Nữ đế truyền vào trong đầu mọi người ở trong linh thuyền.
"Không tốt, nhất định phải có hành động, tuyệt đối không thể để cho hoa tiên và Thánh Liên bị thương! Long Khôn, ngươi ở đây trông coi Liên Tuyết và mọi người, ta và A Tuyết đi xuống một chuyến!"
"Đã biết!"
Vù!
Hồn nguyên Nữ đế quy vị, tiếp dẫn Từ Dương nhanh chóng bay hạ xuống vị trí cô bé kia, tất nhiên cũng kinh động đến Phong Tụ bên kia đỉnh núi.
"Các ngươi..."
Tiểu nữ hài nhìn thấy Từ Dương và Nữ đế, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng lạnh lẽo.
"Đừng hiểu lầm, chúng ta là tới bảo vệ ngươi, nam tử cầm kiếm ở bên ngoài là tay sai của hoàng thất Bắc Tấn, bọn chúng ngấp nghé Long Tàng ở Kỳ Lân Sơn, muốn lấy tính mệnh của ngươi làm vật trung gian để thông thiên. Trước đó bọn chúng còn tiêu diệt Thiên Vân Tông, chúng ta nhận được tin tức nên mới chạy tới."
Nữ hài mặc dù dáng vẻ rất trẻ con, nhưng trí thông minh lại tương đối cao.
"Nói như vậy, cây Thánh Liên này cũng là các ngươi trồng xuống?"
Từ Dương cười khẽ: "Không có cách nào, tinh thần lực của ngươi quá cường đại, Thánh Liên này là bản mệnh của đồ nhi ta gửi hồn liên, chỉ có thông qua nó, mới có cơ hội tìm được ngươi, tin tưởng chúng ta, chúng ta chưa bao giờ có ý làm hại ngươi."
Nữ hài nhẹ nhàng ngửi đóa Thánh Liên, trong ánh mắt tràn đầy tình cảm.
"Ta đương nhiên cảm nhận được, gốc Thánh Liên này rất nhu hòa. Tất cả các loài hoa trong thiên hạ đều thần phục ta, chỉ có nó là giống như một tia sáng, tình nguyện lẳng lặng thủ hộ ta cũng tuyệt đối không đến gần ta, đây mới là nguyên nhân ta yêu quý nó. Các ngươi đã không phải kẻ địch của ta, vậy thì đi đi, Bản tôn còn chưa cần các ngươi tới trợ giúp."
Vút!
Triêu Thiên Chu chín cánh nói xong, bản thể của Bạch Liên Tuyết xuất hiện, chính xác mà nói, là từ trong Thánh Liên này dần dần ngưng sinh ra.
Hai người nhìn nhau, có lẽ bởi vì bản thể đều là hoa, vốn chưa từng quen biết nhưng lại có một cảm giác cảm động và nhớ nhung vô cùng thân thiết với nhau.
"Hoa tỷ tỷ, những kẻ này dụng ý khó dò, có ta ở đây, nhất định sẽ không để cho tỷ bị thương."
Ánh mắt Bạch Liên Tuyết vô cùng kiên định, dưới ánh nhìn chăm chú lẫn kinh ngạc của Từ Dương và Nữ đế, nàng nhẹ nhàng ôm lấy tiểu nữ hài này.
"Ngươi, thật sự nguyện ý bảo vệ ta sao? Ta đã cô tịch ở sơn mạch này mấy chục vạn năm, rốt cuộc chờ được ngươi làm ta khao khát, Liên muội muội!"
"Ta sẽ dùng sinh mệnh mình bảo vệ tỷ tỷ. Dám có ý đồ với tỷ, ta muốn bọn chúng phải chết!"
Trên thân Bạch Liên Tuyết tản ra sát ý nồng nặc, lại nhanh chóng bình tĩnh lại dưới sự trấn an của nữ hài này.
"Chém chém giết giết, không bằng giao cho bọn họ đi thôi, bọn họ không phải đều là bằng hữu của ngươi sao?"
Triêu Thiên Chu nói, Bạch Liên Tuyết theo bản năng xoay người lại, nhìn Từ Dương và Nữ đế một cái, hai người cũng vô cùng vui mừng gật đầu cười, sau đó bay trên không trung xông về phía chân trời, rất nhanh đã giằng co với Phong Tụ.
Khiến người ta kinh ngạc đó là thực lực của Phong Tụ có vẻ lại tăng lên một khoảng lớn so với trước đây. Khí tức sát phạt của chuôi kiếm sau lưng hắn ta vô cùng mãnh liệt!
"Gia hỏa này... Trước đó cố ý che giấu tu vi sao? Không có đạo lý này chứ! Hắn bị ngươi áp chế rất thảm, chắc hẳn còn bị thương, không có khả năng khôi phục nhanh chóng trong thời gian ngắn như vậy mới đúng!"